Chương 1383: Cậu nhóc ăn mày độc miệng (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 608 chữ
- 2022-02-14 04:12:31
Nhưng nếu để Hạ Trường Duyệt biết Mạt Mạt xảy ra chuyện, chỉ sợ đứa bé trong bụng cũng khó mà giữ được.
Nghiêm Thừa Trì sa sầm ánh mắt, nhìn 8Thượng Lăng Tư,
Anh phải mất bao lâu mới điều tra được Mạt Mạt bị bắt cóc đến chỗ nào?
Đang điều tra, có tin gì tôi sẽ lập tức báo cho các anh.
3Thượng Lăng Tư đứng dậy khỏi xô pha, nghe Nghiêm Thừa Trì nói thì ánh mắt lóe sáng, sau đó cụp mắt, rời khỏi nhà họ Dương.
Trong ngôi nhà cũ kĩ ở một góc đường.
Cô bé cảnh giác nhìn kẻ xấu đang trông chừng ở cửa.
Muốn khóc thì khóc đi, đừng cố nhịn.
Cậu bé ngồi bên cạnh Mạt Mạt rất bình tĩnh, thấy Mạt Mạt rơm rớm nước mắt thì lên tiếng.
Em đừng nhìn tôi, tôi không trừng em là tốt lắm rồi đấy.
Vất vả lắm tôi mới chạy thoát được, bây giờ bởi vì em mà bị một đám người bắt đi một cách khó hiểu.
Bộ quần áo vốn bẩn thỉu từ trước của cậu bé, nay đã không còn nhận ra gì nữa.
Ai ngờ vì quá mệt, cậu đã ngồi nghỉ một lát ở ven đường thì bắt gặp cô nhóc này nói mình là tên ăn mày.
Cậu còn chưa kịp đi thì cũng bởi vì cô nhóc này mới bị bắt lại.
Cộng thêm gương mặt cũng bẩn y như vậy, nhìn qua rất giống một tên ăn mày, cậu cúi đầu nhìn mình, khó chịu nhíu mày.
Cậu quay đầu nhìn tên áo đen đứng ở cửa một lần nữa, mày càng nhíu chặt hơn.
Nói chung là gặp xui xẻo rồi...
Xin lỗi nha, cũng không phải là lỗi của công chúa nhỏ mà.
Ngày nào còn chưa9 tìm được con gái nuôi của mình, anh ta không thể ngồi yên dù chỉ một giây! Tốt nhất Nghiêm Thịnh đừng nên gây tổn thương gì cho con bé.
Nếu6 Mạt Mạt có mệnh hệ gì, anh ta sẽ băm vằm Nghiêm Thịnh thành trăm mảnh!
Hai thân t5hể nhỏ bé bị dây thừng trói như bánh tét dính chặt vào nhau.
Mấy khe nứt trên vách tường bị thấm nước nhỏ giọt tí tách xuống đất...
Tại bọn người xấu xấu quá thôi.
Mạt Mạt chu môi, giọng nói trẻ con đầy ấm ức.
Có ai tự xưng mình là công chúa nhỏ không? Xem bộ dạng ngốc nghếch của em, vậy mà ba mẹ em lại dám để em chạy lung tung ra ngoài, chả trách lại bị bắt cóc.
Cậu bé nghe Mạt Mạt giải thích, tròng mắt như đá Obsidian lóe sáng, lạnh lùng nói.
Mạt Mạt ngẩng đầu nhìn cậu, muốn khóc thành tiếng thì lại nghe thấy cậu nói thêm một câu:
Dù sao tôi cũng không dỗ em đâu...
...
Mạt Mạt vừa há miệng liền cứng đờ.
Khóc cũng không được mà không khóc cũng không xong, ấm ức đến chết mất!
Đám người đó không giống với những người đã bắt cậu lúc trước, trông có vẻ lợi hại hơn nhiều.
Lần trước khó khăn lắm cậu mới thừa dịp tên trông chừng không để ý mà chạy thoát.
Bộ váy màu trắng trên người của Mạt Mạt bị dính bẩn, ngay cả khuôn mặt xinh xắn như ngọc tạc cũng lấm bẩn.
Đôi mắt to tròn trong veo lộ vẻ sợ hãi, thân thể nhỏ nhắn co rụt lại.
Lời nói độc mồm độc miệng từ một cậu nhóc như ông cụ non khiến người ta không kịp trở tay.
Em không cho anh mắng ba mẹ em.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.