Chương 1384: Cậu nhóc ăn mày độc miệng (4)



Không muốn chịu đau thì ngồi yên đi!

...
Mạt Mạt lập tức ngoan ngoãn lại, không dám nhúc nhích.

Nhưng người của 8cô bé đúng lúc nghiêng sang một bên.
Anh tên gì?

Hả?
Cậu bé nhíu mày.

Nghiêm Thư Mạt, chữ Mạt của hoa Lài.

Con bé thì đúng rồi, nhưng thằng bé kia không phải là con của Nghiêm Thừa Trì.
Không biết là tên ăn mày ở đâu ra, bị chúng ta bắt nhầm luôn, tính sao đây?
Người đến cầm hai tấm hình, nói.
Đợi sau khi mọi chuyện kết thúc, nếu Nghiêm Thừa Trì không chịu hợp tác, vậy chỉ có thể giết cả hai thôi!
Ánh mắt của hai tên áo đen cũng lộ ra ý muốn giết người! Ngay sau đó, bọn họ liền nhìn vào hai đứa bé ở bên trong.

Sao mày không bịt miệng bọn chúng lại?
Người đến nhìn thấy hai đứa nhóc đang tròn mắt nhìn mình, thì mắng to tiếng với tên giữ cửa.
Nghe có người nhắc tới mình, cậu bé lập tức cảnh giác, dỏng tại lên nghiêm túc lắng nghe.
Ngay cả công chúa nhỏ vừa rồi đang cười híp mắt cũng im lặng, ngoan ngoãn không hề lên tiếng mà trợn to mắt nhìn hai người đang đứng ở cửa nói chuyện.
Cậu nhóc nhìn cô bé với vẻ mặt lạnh lùng, đang định nói thì nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân.
Ngay lập tức, có người bước đến trước cửa, hội hợp với người canh giữ cửa.
Cậu không thèm quan tâm cô bé tên gì...

Anh tên gì?
Mạt Mạt nói xong tên mình thì bắt đầu hỏi tên của cậu.
Trong lúc loạng choạng, cô nhóc ngã vào người cậu bé!
Sh...
Cậu bé không chị3u nổi, hít sâu một hơi, rồi ráng nhịn không rên nửa lời, mà chỉ dựa vào tường dùng vai đỡ cô bé.

Đụng vào đâu rồi 9hả?

...
Mạt Mạt chuẩn bị tinh thần bị mắng, nhưng đột nhiên nghe cậu quan tâm, cô bé tròn xoe mắt, thẫn thờ một lúc lâu.6
Thật ra anh ấy cũng không xấu lắm, chẳng qua là ngoài miệng hơi dữ chút thôi.
Một lúc lâu sau, Mạt Mạt mới5 chu môi,
Em tên là Nghiêm Thư Mạt.
Tiểu Duyệt Duyệt nói công chúa nhỏ là bông hoa Lài đẹp nhất!
Mạt Mạt cười híp mắt, đôi mắt xinh đẹp cong lên.

...
Cậu bé ngây người nhìn nụ cười ngọt ngào trên mặt cô bé.
Ngay lập tức mang tai của cậu vô thức đỏ lên, cậu lúng túng quay đầu, không nhìn cô bé nữa.
Có phải con bé này ngốc không? Đang bị bắt cóc, không sợ chết sao? Vậy mà còn cười cho được.

Thì làm sao nữa.
Nó đã biết chỗ này, bây giờ chắc chắn không thể thả rồi.

Lúc đầu, có lẽ hai đứa hoảng sợ đến choáng váng, từ lúc bị bắt cho đến giờ cũng không la hét.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.