Chương 1387: Cậu nhóc ăn mày độc miệng (7)



Ngài Thượng, nơi này đã bị niêm phong, giấy niêm phong vẫn còn đây, bên trong sẽ không có người đâu.
Trợ lý cung kính nói.

Nghe thể, ánh8 mắt của Thượng Lăng Tư lấp lóe, liếc nhìn dây cảnh giới trước khu vực nguy hiểm, tiếp tục cất bước đi tìm người đã nhìn thấy Mạt Mạt.


N3gài Thượng, chính là chỗ này ạ, tin tức do ông chủ tiệm tóc này cung cấp.
Trợ lý đưa Thượng Lăng Tư đến trước một tiệm tóc.

Ông đã từng trông thấy đứa bé này?
Thượng Lăng Tư lấy ảnh chụp của Mạt Mạt từ trong túi ra.
Công chúa nhỏ trong tấm ảnh cười tươi rói, đáng yêu vô song, bất kể ai từng nhìn thấy cũng nhất định sẽ có ấn tượng.

Tôi không chắc có phải đứa bé này không, nhưng hôm nay có một chiếc xe van lạ đến chỗ chúng tôi.
trong ngăn kéo ạ.
Chủ tiệm tóc vội vàng xoay người, lấy tờ giấy ghi biển số xe trong ngăn kéo ra đưa tới trước mặt Thượng Lăng Tư.
Thượng Lăng Tư nhận lấy biển số xe nhìn sơ qua, rồi đưa cho trợ lý đi theo.

Lập tức đi điều tra, xem chủ nhân của chiếc xe này là ai và cuối cùng nó lái đi đầu.
Hơn nữa, tất cả những người trên xe đều mặc đồ đen, còn bế theo hai đứa nhỏ.
Tôi có linh cảm không lành, nhưng không dám tới gần, chỉ đứng từ xa nhìn.
Tôi có ghi lại biển số xe của chúng.
Tra được tin thì lập tức nói với tôi!

Rõ!
Trợ lý nhận lấy tờ giấy trên tay Thượng Lăng Tư, lập tức quay người rời đi.

Ngài Thượng, ngài ngồi xuống uống cốc trà trước đi.
Chủ tiệm một mực khúm núm xoay người đi lấy ghế.
Nhưng khi ông ta lấy ghế tới thì Thượng Lăng Tư đã mất dạng từ lâu...
Vừa nhìn thấ9y Thượng Lăng Tư, chủ tiệm liền vội vàng ra đón.

Chào ngài Thượng, ngài muốn biết điều chi, tôi nhất định sẽ biết gì nói nấy.
Ông chủ t6iệm làm tóc luôn phụ trách thu thập tin tức cho nhà họ Thượng, nhưng đây là lần đầu tiên ông ta được gặp ông chủ của mình, nên nhất thời kích độn5g chân tay luống cuống.
Tuy nhiên, Thượng Lăng Tư không có tâm trạng hàn huyên với ông ta.
Không biết đứa bé mà chúng bể có phải người ngài Thượng đang tìm không.
Ông chủ tiệm tóc nói một lèo.

Biển số xe đầu?
Con người của Thượng Lăng Tư có chặt lại, lập tức gặng hỏi.

Trong...
Trong căn nhà mục nát.
Mạt Mạt nghe lời cậu nhóc, cởi áo khoác ra, chạy đến chỗ rò nước trong nhà, thấm ướt áo rồi trở về vắt nước ra cửa.
Hai đứa nhóc chạy qua chạy lại, không dám ngơi nghỉ.
Thoắt cái, ở chỗ cửa vào đã đóng một vũng nước, rất khó bị chú ý dưới ánh sáng mờ tối trong phòng.

Nhưng nếu có ai đột nhiên giẫm lên, dù không trượt chân ngày cũng sẽ giật mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.