Chương 1399: Tên tôi là bạch thần á(3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 569 chữ
- 2022-02-14 04:12:31
nói...
Quản gia nhìn mặt hầm hầm của Nghiêm Thịnh, không dám mở miệng.
Nói đi! Câm rồi hả?
Nghiêm Thịnh bực bội gầm lên.
8
Vâng.
Quản gia giật mình, nói nhanh,
Nghiêm Thừa Trìnói, ông chủ vừa phải thôi, người có con không chỉ có một mình cậu ta.
<3br>Nếu ông chủ còn dám động vào một sợi tóc của con gái cậu ta, cậu ta sẽ...sẽ...
Quản gia không dám nói thêm, đưa một lá thư cho Nghi9êm Thịnh.
Nghiêm Thịnh nhận thư, mở ra, bên trong không có gì ngoài một tấm ảnh bị cắt thành hai nửa.
Người trong hình.6..
là Nghiêm Lập Thuận!
Nghiêm Thừa Trì.
Nghiêm Thịnh vừa nhìn thấy tấm ảnh trong tay, lập tức thẹn quá hóa giận.
Tí5t tít!
Điện thoại di động của Nghiêm Thịnh đột nhiên vang lên, là tin nhắn hình ảnh vừa được gửi tới.
Ông ta mở nó ra, đó là hình ảnh trường mẫu giáo của Nghiêm Lập Thuận.
Người trong mấy tấm hình đều là Nghiêm Lập Thuận.
Hình ảnh Nghiêm Lập Thuận đi tới đi lui với đám vệ sĩ...
Hình ảnh Nghiêm Lập Thuận ngồi trong phòng học...
Hình ảnh Nghiêm Lập Thuận ngủ...
Bất kể ở đâu, lúc nào, từng hành động của Nghiêm Lập Thuận đều nằm trong tầm mắt của Nghiêm Thừa Trì.
Lập Thuận là sinh mạng của ông ta, là đứa cháu duy nhất của ông ta, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện được.
Nghiêm Thịnh từ từ đứng thẳng lại, nhìn về phía trước.
Nghiêm Thừa Trì đã có trong tay bản di chúc của lão già kia để lại, bây giờ Lâm Hoa cũng được anh cứu ra, ông ta không thể ngồi đây chờ chết.
Không cần một câu nói nào, lời cảnh cáo này thật sự kinh khủng hơn bất kỳ thứ gì.
Nghiêm Thừa Trì đang cảnh cáo Nghiêm Thịnh, nếu còn dám có ý đồ gì với con gái anh, thì người đi dự tang lễ con nhất định là Nghiêm Thịnh!
Bốp!
Nghiêm Thịnh vung tay ném điện thoại vào tường.
Màn hình
xẹt xẹt
mấy tiếng liền tắt ngúm.
Mau đi thông báo với trường mẫu giáo, trong khoảng thời gian này Lập Thuận sẽ không đi học nữa.
Ông đi tìm một thầy giáo đến nhà dạy kèm, chúng ta sẽ học tại nhà...
Sắc mặt Nghiêm Thịnh thật khó coi, ông ta sai bảo quản gia.
Nghiêm Thừa Trì, Nghiêm Thừa Trì dám uy hiếp ông ta.
Nhưng bây giờ ông ta có thể làm được gì? Nghiêm Thịnh mất hết sức lực dựa người ra ghế.
Ngay cả Nghiêm Lập Thuận ôm đầu đi tới gào khóc trước mặt, ông ta cũng không phản ứng.
Tại nhà họ Dương.
Dương Mộc Nhã ôm đứa cháu vừa bị bắt trở về, lo lắng kiểm tra cẩn thận.
Sau khi xác định công chúa nhỏ không sao, bà mới ôm cô bé vào lòng.
Không sao là tốt rồi...
Không sao là tốt rồi...
Bà ngoại đừng khóc, công chúa nhỏ cừ lắm, cháu sẽ không khóc.
Mạt Mạt lau nước mắt cho Dương Mộc Nhã, vừa đắc ý, vừa mong được khen ngợi.
Ừ, công chúa nhỏ cử nhất.
Nhưng sau này cháu đừng đi lung tung nữa, nếu chẳng may bị kẻ xấu bắt đi, cháu sẽ không còn gặp ba mẹ và bà ngoại nữa, cháu biết không?
Dương Mộc Nhã nói một cách nghiêm túc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.