Chương 1413: Anh ấy đi rồi! (9)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 539 chữ
- 2022-02-15 03:49:24
Bà ngoại nói anh quá gầy, phải ăn nhiều một chút...
Còn cái này, cái này nữa, công chúa nhỏ đều rất thích...
Cô bé chép miệng, trở mình, cả người liền ngã khỏi ghế, quá đau nên tỉnh lại.
Bánh ga-tô!
Mạt Mạt mơ mơ màng màng tỉnh lại.
Cậu đi một vòng quanh phòng của cô bé, cuối cùng nhìn đến heo con đựng tiền tiết kiệm ở trên bàn.
Cậu phải về nhà, nên cần có lộ phí.
Nghiêm Thư Mạt, tôi đi đây, em phải nhớ tôi thật kĩ đấy nhé.
Tôi sẽ nhanh chóng quay lại gặp em.
Đôi mắt cậu lóe sáng, cậu nhìn chằm chằm Mạt Mạt đang ngủ say một lúc lâu mới xoay người bỏ đi.
Định quay sang hỏi cậu nhóc là ai đã lấy trộm bánh, cô bé phát hiện cậu nhóc cũng biến mất.
Công chúa nhỏ dùng ống tay áo lau nước mắt, sau đó vội vàng chạy lên tầng.
Rõ ràn6g cô bé vừa ăn cơm no, tại sao bây giờ lại cảm thấy đói nữa rồi?
Mạt Mạt nuốt ực nước miếng, còn mười phút nữa mới được ăn bánh, nhưng cô5ng chúa nhỏ đói lắm rồi, biết sao bây giờ?
Nhớ rõ ràng có người lấy mất bánh ga-tô của mình trong mơ, cô nhóc đứng phắt dậy, chớp mắt nhìn lên bàn.
Phát hiện cái bánh đã biến mất, cô bé liền òa khóc!
Cậu bé bước tới trước, đổ hết tiền lẻ bên trong ra, bỏ vào túi, sau đó xuống tầng.
Khi đi ngang qua phòng khách, cậu đến bên cạnh Mạt Mạt lần nữa.
Mắt cậu bé lóe lên, bưng lấy cái bánh ga-tô, mang đi luôn...
Đừng lấy bánh của tôi...
Mạt Mạt giống như cũng cảm giác được ở trong mộng, mê sảng kêu lên một tiếng.
Thật sự ăn ngon vậy sao?
Cậu cũng muốn ăn thử món mà cô bé thích.
Sau cùng dưới ánh mắt chờ mong 3của công chúa nhỏ, cậu cũng ăn từng miếng đến hết...
Ăn uống xong xuôi, công chúa nhỏ bắt đầu mệt mỏi.
Nhưng cô bé còn phải đợi t9hêm nửa giờ nữa để được ăn bánh ga-tô dâu tây.
Mạt Mạt nằm xoài người trên ghế, nhìn chằm chằm vào cái bánh ga-tô dâu tây.
Cậu nhóc vẫn ngồi bên cạnh cô bé như một vệ sĩ.
Thấy cô bé đã ngủ, cậu lấy chăn đắp lên người cô bé, sau đó mới đứng dậy, xoay người đi lên tầng.
Nhìn thấy cái bánh ga-tô ở trên bàn, cậu dừng chân.
Trong đầu cậu thoáng hiện ra hình ảnh cô bé nhìn chằm chằm vào cái bánh đến chảy nước miếng...
Mạt Mạt gật đầu như gà con mổ thóc.
Từng phút trôi qua, không đến nửa giờ sau, cô bé đã nằm sấp ngủ khò trên ghế sô pha.
Gương mặt đẹp trai lộ ra tâm trạng khác thường.
Cậu chọc chọc ngón tay lên mặt Mạt Mạt.
Chỉ một thời gian8 ngắn, trong bát của cậu nhóc đã đầy ắp thức ăn.
Gương mặt đẹp trai của cậu liền trở nên bối rối.
Cô bé chạy vào phòng, không thấy cậu nhóc đâu, mà lại thấy heo con của mình đã bị mở ra, còn bị vét sạch tiền trong đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.