Chương 1433: Phán quyết cuối cùng (12)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 619 chữ
- 2022-02-15 03:49:25
Người yêu của anh đang đợi anh về nhà.
Ừ, bây giờ anh sẽ về đón em ngay.
Nghiêm Thừa Trì cúp điện thoại, rồi quay đầu nhìn trợ lý Kim.8
Nói với ông ta, tôi sẽ chỉ đến gặp ông ta lần cuối trước khi ông ta hấp hối mà thôi.
Kiếp trước bà nhất định đã tạo nghiệp nên kiếp này mới gặp phải người đàn ông này đây mà.
Khi họ yêu nhau, rõ ràng ông đã nói chỉ cần bà thích, thì chắc chắn ông cũng sẽ thích.
Bây giờ họ chia tay rồi, nên bà thích cái gì, ông đều chướng mắt có phải không?
Nghe thấy câu nói của ông mà Dương Mộc Nhã lập tức bùng nổ, hai tay chống nạnh, trợn mắt với ông.
Vệ Kình Tư, tôi nói cho ông biết, đừng có mà nhắc lại chuyện này với tôi.
Đúng là tôi đã không thể chăm sóc Duyệt Duyệt suốt hai mươi mấy năm qua, nhưng ông đừng quên, năm xưa sau khi tôi sinh con, là ai đã trộm con gái của tôi đi.
Còn không phải là chính ông đã tước mất cơ hội chăm sóc Duyệt Duyệt của tôi sao, bây giờ người không có tư cách gì khoa tay múa chân với tôi chính là ông.
Hơn nữa, ông là ba của Duyệt Duyệt thì có thể ông không cần tôn trọng ý kiến của con gái mình à? Duyệt Duyệt rất thích chiếc váy cưới do Biro thiết kế, vả lại chiếc váy cưới đó còn là lời chúc phúc nữa.
Dương Mộc Nhã chưa dứt lời, Hạ Hoa đã thoáng nhìn thấy luật sư Lâm đi từ trong phòng khách ra, thế nên bèn xoay xe lăn đi, ra hiệu cho hộ lý đẩy mình trở về phòng bệnh.
Vệ Kinh Tư, ông cố ý chống đối tôi có p6hải không? Đám cưới kiểu Tây thì làm sao? Nhà thiết kế Biro đã thiết kế cho Duyệt Duyệt chiếc váy cưới kiểu Tây rồi, ông lại nhất quyết muốn tổ5 chức hôn lễ kiểu Trung.
Lúc này mới gấp rút chuẩn bị mũ phượng khăn trùm thì làm sao kịp được chứ.
Dương Mộc Nhã đứng dậy khỏi xích đu, trừng mắt với Hạ Hoa trước mặt mình, trên khuôn mặt vốn luôn đoan trang dịu hiền lộ rõ vẻ tức giận.
Dứt lời, anh cất điện thoại vào túi, rồ3i lấy chiếc áo vest, bước ra khỏi văn phòng.
Trong nhà họ Dương.
Hạ Trường Duyệt đang ngồi xổm ở cửa, nhìn Hạ Hoa và Dương Mộc 9Nhã đang cãi nhau trong sân, hai tay chống má, bối rối không biết có nên đi đến giúp ai không.
Con gái là của tôi.
Hạ Hoa ngồi trên xe lăn, thốt ra một câu.
Ngay cả khi không đứng dậy, khi thể của ông vẫn không hề thua kém Dương Mộc Nhã.
Ý của ông rất rõ ràng, con gái là do một tay ông nuôi dạy, đám cưới tổ chức theo kiểu gì, đương nhiên phải nghe lời ông rồi.
Vệ Kình Tư, tôi còn chưa nói xong mà, ông cứ bỏ đi như vậy sao, ông có biết tôn trọng người khác không vậy?
Dương Mộc Nhã nhìn bóng lưng của ông mà cảm thấy thái độ chuẩn mực của bà sắp mất sạch.
Làm sao bà còn có thể chú ý đến luật sư Lâm đang định đi tới nói chuyện với mình, chỉ hung hăng trưng về phía Hạ Hoa rời đi rồi đuổi theo ông.
Vệ Kình Tư, ông đứng lại cho tôi! Ông phải nói cho rõ ràng trước rồi mới được đi!
...
Xe lăn của Hạ Hoa thật sự dừng lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.