Chương 1436: Quãng đời còn lại, có em thì có tình yêu! (1)


Đã hai mươi bốn năm trôi qua, cũng sắp hai mươi lăm năm rồi.

Bọn họ đã bỏ lỡ một phần tư cuộc đời.
Ông để mặc Dương Mộc Nhã chọc chọc vào cánh tay mình.

Đừng giả vờ nữa, tôi biết ông chưa ngủ.
.
.
Nhưng sau khi cô thật sự mang thai, anh mới phát hiện, mang thai là một chuyện vất vả đến thế nào.
Bà chỉ nằm bên cạnh ông thôi, trái tim ông đã bắt đầu đập loạn nhịp rồi.
Cánh tay nơi hai người dựa sát và6o nhau ngày càng nóng ran, giống như muốn bốc cháy...
Mặt Hạ Hoa trở nên cứng đờ, chân tay ông dường như cũng không còn nghe lời nữa.

Vệ Kinh Tư, nếu ông không ngủ được, chúng ta có thể tiếp tục nói chuyện lúc nãy...
Dương Mộc Nhã hơi nhúc nhích, nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang nằm cạnh mình.
Bà vừa động đậy, Hạ Hoa cứng đờ người giống như một tảng thạch cao, hoàn toàn không thể cử động.
Dương Mộc Nhã nói một lúc lâu cũng không thấy ông mở miệng, nên cũng đâm ra tự ái.
Năm đó ông bị mất con gái bà đi, phản bội tình cảm của hai người, còn cưới người khác...
Thời gian càng lâu, ông càng ng8hĩ rằng bọn họ sẽ không thể kề vai bên nhau được nữa.
Nhưng giống như định mệnh đã an bài, khi ông trở thành người thực vật chết đi sống 3lại, ông lại gặp bà lần nữa.
Lẽ nào ông lại nói vừa rồi ông quá khẩn trương nên quên cả nói sao?

Trong phòng ăn.
Hạ Trường Duyệt và Nghiêm Thừa Trì vừa đi xác nhận nơi tổ chức hôn lễ xong.
Trái tim bị đóng băng của ông từ từ tan chảy theo khoảng cách càng gần của bà...
Ông không thể kháng9 cự sự gần gũi của bà.
Hạ Hoa:
...
Vậy bà ấy có biết ông không ngủ được là vì bà nằm bên cạnh ông không?
Hạ Hoa im lặng, suy nghĩ liên tục bị tác động bởi Dương Mộc Nhã ở bên cạnh.
Nghiêm Thừa Trì lấy sách của Dịch Hải Âm, anh đã đọc suốt đêm.
Kiến thức về phụ nữ trong thời gian mang thai anh biết ít nhiều, nhưng lại không dùng được.

Hạ Trường Duyệt, sinh xong đứa này, chúng ta không sinh nữa!
Nghiêm Thừa Trì ôm cô, vuốt vuốt mái tóc dài của cô.
Anh cảm thấy việc mình không ở bên cạnh chăm sóc cô lúc cô mang thai là một sự tiếc nuối.

Nghiêm Thừa Trì, anh đừng quá lo lắng, em đi vài bước sẽ không sao.
Bác sĩ đề nghị lúc mang thai nên vận động nhiều...
Hạ Trường Duyệt nói thầm mấy câu.
Nghiêm Thừa Trì lo lắng bế cô vào phòng ăn, bảo quản gia chuẩn bị thức ăn.
Bây giờ cô đã là phụ nữ có thai, không thể mệt nhọc được.
Sau khi biết sinh con rất nguy hiểm, anh càng thêm lo lắng...
Chỉ cần cô hơi bất ổn, anh sẽ luống cuống, lo lắng bất an.

Ông không nói thì thôi, tôi không hỏi nữa!
Dương Mộc Nhã trở người ngồi dậy, trừng mắt nhìn Hạ Hoa, sau đó đi ra ngoài.

...
Hạ Hoa nhìn theo bà, ánh mắt lóe sáng.
Bà còn chưa đòi nợ ông, sao ông dám tỏ vẻ trước mặt bà chứ?
Nếu nói ai nợ ai thì cũng là ông nợ bà trước!
Cô ăn nhiều hơn hai miếng sẽ nôn ra ngay.

Cô vốn gầy, nay vì mang thai mà ăn uống không ngon nên lại càng gầy hơn.

Nghiêm Thừa Trì thừa nhận, anh quá đau lòng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.