Chương 1477: Biết chuyện không nên biết (1)


Sao anh lại quên, váy của cô ướt hết cả rồi, cô không có quần áo để thay.

Nhưng anh sống một mình đã lâu, trong 8nhà sao có quần áo nữ chứ.
Phòng ngủ hoàn toàn mang phong cách nam tính, đồ trang trí đơn giản màu trắng đen, nhìn rất lạnh lùng, giống như cảm giác mà anh đem lại cho mọi người.
Bạch Thần Á có bệnh thích sạch sẽ, đừng nói để người khác ngủ trên giường của mình, chỉ cần người ngoài vào phòng ngủ của anh thôi cũng khiến anh cảm thấy ghét bỏ.

Đứng im đó, tôi lấy quần áo cho cô.
Bạch Thần Á nheo mắt, quay người đến trước tủ 3quần áo, chọn một chiếc sơ mi dài rồi mới quay về trước cửa phòng tắm, đưa cho cô.
Giây tiếp theo, cửa phòng tắ9m từ hé mở trở thành mở toang!
Bạch Thần Á nhanh chóng tỉnh táo lại, ôm cô đi vào phòng ngủ của mình.
Căn hộ của anh chỉ có một phòng ngủ.
Nhưng chỉ một lát sau, cái đầu của cô đã không điều khiển nổi, cứ gật gù như gà mổ thóc, cuối cùng gục trước ngực Bạch Thần Á, ngủ mất.

Nghiêm Thư Mạt?
Bạch Thần Á tắt máy sấy, nhìn người đang dựa vào ngực anh.


Tôi tắm xong rồi.
Nghiêm Thư Mạt từ phòng tắm bước ra.
Nghiêm Thư Mạt quấn một chiếc khăn tắm, đi tới trước mặt anh như chốn không ngườ6i, lấy chiếc áo sơ mi trong tay anh rồi mới quay về phòng tắm, đóng cửa lại.

...
Bạch Thần Á đứng bất động tạ5i chỗ.
Hồi lâu sau, anh mới đưa tay sờ mũi mình, xác nhận không chảy máu mũi mới chợt bừng tỉnh.
Anh lại nhìn về phía phòng tắm, ánh mắt phức tạp.

Sao tóc ướt thể lại ra đây?
Bạch Thần Á vừa dọn đống bừa bộn trong phòng khách xong, cau mày xách cô về lại phòng tắm.
Anh dùng máy sấy, sấy khô tóc cho cô.
Mái tóc dài của cô ướt sũng, buông trên vai, đuôi tóc vẫn còn nhỏ nước.
Cô tìm kiếm một vòng quanh căn hộ, rồi ngoan ngoãn đứng trước mặt Bạch Thần Á.
Sau khi Nghiêm Thư Mạt náo loạn, rồi tắm rửa xong, gương mặt cũng bớt đỏ, nhưng ánh mắt vẫn mơ màng.
Cô ngồi ngay ngắn để Bạch Thần Á sấy tóc cho cô.
Trái tim Bạch Thần Á dâng lên một cảm giác thân thuộc.
Tựa như rất lâu về trước, có người cũng thích dựa vào ngực anh như thế, còn thích biến anh thành gối ôm.
Nhưng nhìn Nghiêm Thư Mạt ngủ say trong lòng, anh lại ngẩng đầu nhìn xô pha hoàn toàn không phải nơi dành cho người ngủ rồi cắn răng ôm cô đến bên giường của mình.

Ưm...
Nghiêm Thư Mạt vất vả cả ngày, sớm đã buồn ngủ đến mức không phân biệt nổi đông tây nam bắc.
Áo sơ mi anh trên người cô càng tôn lên dáng vẻ nhỏ nhắn của cô.
Đôi chân trắng nõn, thẳng tắp lộ ra ngoài, gương mặt nhỏ nhắn dựa vào ngực anh, còn cọ qua cọ lại như một chú cáo.
Vừa chạm vào giường, cô liền chui vào trong chăn theo bản năng.

Lát sau, cô đã cuộn trong chăn thành con nhộng, ngủ tiếp thật ngon.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.