Chương 1482: Biết chuyện không nên biết (6)


Phù...

May mà kịp.

Cô chưa kịp thở thì thấy thân hình béo mập của Phương Vĩ ở phía sau.
Nghiêm Thư Mạt đứng giữa ánh mắt của mọi người, muốn giải thích cho mình nhưng há miệng rồi lại im lặng.
Rõ ràng Phương Vĩ ghi thù lúc nãy cô từ chối lão trong thang máy nên cố ý bêu xấu cô.
Giờ cô mà phủ nhận thì không chỉ mọi người không tin, mà còn nghĩ cô cố đùn đẩy trách nhiệm...

Trưởng phòng Phương, xảy ra chuyện gì thế?
Quản lý nghe thấy liền vội vàng đi từ trong văn ph5òng ra.
Các đồng nghiệp ở khu văn phòng nghe thấy giọng của Phương Vĩ đều dõi mắt nhìn Nghiêm Thư Mạt.
Đủ các loại ánh mắt...
Đôi mắt xinh đẹp ầng ậc nước, nhưng không rơi, nhìn vô cùng đáng thương, giọng nói cũng yếu ớt vô cùng.

Xin lỗi Trưởng phòng Phương, là tôi không đúng.
Tôi không nên trả điện thoại lại cho ông trong khi biết rõ ông đã uống nhiều.
Giọng Nghiêm Thư Mạt nghẹn ngào, lộ rõ vẻ tủi thân uất ức.
Lâu sau, thấy mọi người đều thấp thỏm vểnh tai nghe thì cô mới nói tiếp.

Chẳng qua là tôi thấy ông ôm cô phục vụ khách sạn lên xe, nên không tiện đi theo mà đành trả điện thoại trước cho ông.
Lão không tin lão không xử lý được con nhóc này.
Chờ đến khi cô sợ rồi, còn không để mặc cho lão bắt chẹt sao.
Nhìn cô gái xinh đẹp trước mắt, Phương Vĩ tưởng tượng đến cảnh cô nằm dưới phục vụ mình mà máu huyết toàn thân đều sôi sục!

...
Nghiêm Thư Mạt k9inh ngạc.
Phương Vĩ đưa cô giữ điện thoại lúc nào?
Đến cả chiếc điện thoại đó trông như thế nào cô cũng không b6iết, sao lại để cho cô?
Nhưng cô không phải người dễ bắt nạt...

Một người mới, không làm tốt nhiệm vụ của mình, chỉ muốn xu nịnh cấp trên thì có tác dụng gì? Tưởng rằng có thể kính thêm vài ly rượu là sẽ không cần làm việc sao?

Phương Vĩnhìn người vây quanh càng nhiều thì càng mắng hăng.
Khuôn mặt lão nặ8ng chì đi về phía cô.
Cô định tránh thì lão bắt đầu trầm giọng trách cứ.

Nghiêm Thư Mạt, tối qua cô giúp tôi b3ảo quản điện thoại, cô làm việc kiểu gì thế? Sao lại không cẩn thận làm mất điện thoại của tôi!

Khốn nạn!
Nghiêm Thư Mạt cắn môi.
Từ nhỏ tới lớn, cô chưa từng bị ai bêu xấu, trong lòng bất giác cảm thấy tủi thân.
Lời khiển trách càng thêm hăng hái...
Nghiêm Thư Mạt đứng bất động tại chỗ, cúi gằm đầu, để mặc Phương Vĩ khiển trách.
Rất lâu sau, chờ tới khi không nghe thấy tiếng của Phương Vĩnữa, cô mới chầm chậm ngẩng đầu lên.
Điện thoại mất, tôi cũng có một phần trách nhiệm.
Tôi chỉ...
tôi chỉ...

Không ngờ, điện thoại lại bị mất.


Nói láo thôi mà, ai chả làm được.


Ầm...


Lời này tựa như một cơn sấm, nổ tung bộ phận Đầu tư.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.