Chương 1507: Bí mật của hai người (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 683 chữ
- 2022-02-15 04:00:20
Nghiêm Thư Mạt bĩu môi, cô nhìn người trước mặt bằng ánh mắt không hài lòng.
Tại sao toàn là anh hỏi, câu hỏi của cô anh còn chưa t8rả lời câu nào đâu.
Không phải trước đó tôi đã dạy rồi hay sao, nhân viên mới phải có dáng vẻ của nhân viên mới, tôi đã nghĩ hết tất cả các cách rồi mới trà trộn được vào đây.
Vừa rồi anh cũng thấy đó, tôi vì muốn hỏi thăm sở thích của trưởng phòng mà suýt nữa đã liên lụy tới cái mạng nhỏ này rồi.
Chờ một chút, hình như c5ó chỗ nào đó sai sai thì phải? Cô là cô chủ của nhà họ Nghiêm, đương nhiên cô có thể đi vào rồi.
Còn Bạch Thần Á kia thì sao, chẳng lẽ, anh còn có thân phận gì khác hay sao?
Tôi có bạn làm ở đây nên đến đây tìm người.
Bạch Thần Á chợt mở miệng rồi cất bước đi về phía cô.
Nghiêm Thư Mạt bị anh nhìn chằm chằm đến mức chột dạ, suýt chút nữa đã không kiềm chế được.
Thế nhưng linh cảm trong đầu chợt xuất hiện, cô ngẩng phắt đầu lên.
Nếu như không qua được kỳ thực tập thì dù tôi có chết cũng không thể nhắm mắt nổi!
Nếu anh cũng đã đến đây thì không bằng chúng ta cùng nghe trộm nhé?!
Đôi mắt to của Nghiêm Thư Mạt trở nên sáng lấp lánh.
Vừa rồi cô chú ý thấy thân thủ của Bạch Thần Á cực kỳ tốt.
Nếu có anh giúp thì cô nhất định có thể nghe trộm được Phương Vĩ và cái người gọi là Tổng Giám đốc Lâm kia đang bàn bạc chuyện gì.
Vậy còn cô, sao cô lại vào đây?
Ánh mắt Bạch Thần Á lóe lên, vóc dáng cao to nghiêng sang một bên dựa vào câ3y cột rồi liếc nhìn cô, giống như đang chuẩn bị nghe lời giải thích của cô vậy.
...
Lúc này Nghiêm Thư Mạt mới nhớ ra, bản thân 9cô cũng là một nhân viên thực tập, nếu như thân phận của Bạch Thần Á không thể vào đây được thì cô làm thế nào để vào được chứ? Sao cô lại6 hỏi vấn đề ngu ngốc này vậy? Bây giờ đúng là tự nhắc đá lên đập vào chân mình, hối hận cũng không kịp...
Cô cứ cảm thấy, nếu như nói sai thì bàn tay đang đặt trên đầu cô của anh sẽ bẻ gãy cổ mình vậy.
Không cứu cô thì chẳng lẽ nhìn cô bị phát hiện, sau đó bị người ta đánh một trận rồi đưa vào đồn cảnh sát à?
Nghiêm Thư Mạt:
...
Khi đối diện với ánh mắt tò mò của cô, anh bèn đưa tay giữ lấy đầu cô.
Còn có câu hỏi gì không?
Vậy sao anh lại vừa kịp xuất hiện để cứu tôi vậy?
Nghiêm Thư Mạt bị anh nhìn chằm chằm mà tê cả da đầu, cô yếu ớt hỏi.
Hỏi xong chưa?
Bạch Thần Á thầy cô gật đầu, thế nhưng bàn tay đang ấn trên đầu cô lại không dời đi, trái lại còn hơi dùng sức,
Vậy thì đến lượt tôi hỏi.
Sao cô lại vào được đây? Nơi này có chế độ hội viên, nếu không đủ cấp bậc thì có tiền cũng không vào được.
Bờ môi mỏng của Bạch Thần Á hơi hé, trong ánh mắt kia lại xuất hiện ý muốn tìm hiểu.
Nói vậy thì hình như cô phải cảm ơn anh chứ không phải chất vấn anh thì phải.
Có vẻ cô hơi bị vong ơn phụ nghĩa...
Hai người trông lén lén lút lút, vừa nhìn đã biết không phải chuyện tốt đẹp gì rồi.
Cô nhất định làm biết, nhỡ đâu Phương Vĩ vừa mới làm trưởng phòng đầu tư của Tập đoàn Nghiêm thị đã làm ra chuyện bán đứng tập đoàn thì sao...
Cùng cô?
Bạch Thần Á đánh giá cô từ trên xuống dưới, trong mắt lộ ra sự ghét bỏ rõ ràng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.