Chương 1522: Không có thảm nhất, chỉ có thảm hơn! (6)


Phương Vĩ vừa đối diện với ánh mắt của Thượng Lăng Tư đã vội vàng nói.

Tay còn tát một cái thật mạnh lên mặt mình.

8Ra tay không hề lưu tình, âm thanh vang lên vang dội! Trên khuôn mặt phì nộn nhất thời hiện lên một dấu tay.
Thượng Lăng Tư mặt lạnh tanh cầm ly rượu lên, nhẹ nhàng đung đưa rượu vang trong ly, anh đưa tới gần mũi, ngửi mùi rượu rồi mới thỏa mãn nhấp một hớp, sau đó nheo mắt lại thưởng thức.

Mời hai vị.
Trợ lý đã đi theo Thượng Lăng Tư nhiều năm nên hiểu rõ tính tình của anh ta, thấy ông cầm ly rượu lên thì mới ra hiệu cho Phương Vĩ và Tổng Giám đốc Lâm.
Phương Vĩ và Tổng Giám đốc Lâm nhìn nhau một cái, ai cũng không biết Thượng Lăng Tư nghĩ gì trong bụng, bọn họ đứng thẳng tưng, không dám cử động.
Thượng Lăng Tư chỉ thờ ơ nhìn ông ta một cái, không nổi giận, không an ủi, giống như Thượng Lăng Tư căn bản không hề nhìn thấy cái tát nặng nề mà ông ta tự đánh mình...

Ngài Thượng, rượu đến rồi.
Rất nhanh, trợ lý đã bưng rượu vang vào phòng tiếp khách.
Ông đặt ly cao cổ xuống, rót ba ly rượu rồi đứng cạnh Thượng Lăng Tư.

Ngài Thượng hiểu nhầm rồi, là chúng tôi không xứng uống loại rượu ngon như vậy.
Lần này Tổng Giám đốc Lâm phản ứng rất nhanh.

Đúng vậy, chúng tôi không xứng.
Phương Vĩ nịnh nọt, cũng hùa theo.

Tinh tinh...
Điện thoại di động của Thượng Lăng Tư chợt vang lên.
Đừng nói là uống rượu với Thượng Lăng Tư, hiện giờ bọn họ còn không dám ngồi xuống nữa.

Sao, coi thường rượu của tôi à?
Thượng Lăng Tư nuốt ngụm rượu vang trong miệng xuống rồi chậm rãi mở mắt ra, nhìn hai người đang đứng trước mặt mình.
Rõ ràng biết bọn họ đang lo lắng điều gì, thế nhưng Thượng Lăng Tư một mực không chịu mở miệng, cứ để hai người bọn họ tự động chịu phạt đứng trước mặt mình...
Nghe nói, con gái nuôi của Thượng Lăng Tư chính là cô chủ của Tập đoàn Nghiêm thị, bản thân ông cũng có mối quan hệ rất khó giải thích với nhà họ Nghiêm.
Phương Vĩ cố ý nói bản thân đang làm việc ở Tập đoàn Nghiêm thị là vì hy vọng Thượng Lăng Tư có thể nể tình tổng quan hệ này mà tha cho ông ta một lần.
Nhưng Phương Vĩ đợi mãi cũng không đợi được một câu khách sáo của Thượng Lăng Tư.

Ngài Thượng,3 là tôi có mắt mà không nhìn thấy núi Thái Sơn, đặt điều nói xấu sơn trang chơi golf của nhà họ Thượng, ngài nể tình tôi là người 9của Tập đoàn Nghiêm thị, đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân...
Phương Vĩ đã lăn lộn trên thương trường nhiều năm, không nói tới chu6yện gì khác, chứ ông ta vẫn có năng lực nhìn sắc mặt người khác.
Tuy nhìn sắc mặt của Thượng Lăng Tư không biết là ông đan5g vui hay giận, nhưng ánh mắt của ông cứ đôi lúc lại nhìn mình, nhất định là do vừa rồi lúc Thượng Lăng Tư đến đã nghe thấy lời mình nói, thế nên đã nổi giận.
May mà ông ta là nhân viên của Tập đoàn Nghiêm thị.
Là tiếng báo tin nhắn đến.

Mắt ông lóe lên, mở điện thoại di động ra để nhìn lướt qua.

Ngay lập tức, đồng tử ông co rụt lại.

Trước khi ông vào phòng tiếp khách đã gửi tin nhắn cho Nghiêm Thư Mạt.

Người khác không biết, nhưng Thượng Lăng Tư biết rất rõ, Nghiêm Thư Mạt không thể chạy được.

Thế nhưng trong camera giám sát ông lại thấy rõ ràng con bé đang chạy không ngừng, trồng dáng vẻ thì hình như còn chạy rất lâu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.