Chương 1524: Không có thảm nhất, chỉ có thảm hơn! (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 698 chữ
- 2022-02-15 04:00:20
Phương Vĩ:
...
Tổng giám đốc Lâm:
...
Hai người bọn họ đều ngạc nhiên nhìn Thượng Lãng Tư, nói đúng hơn là nhìn điện 8thoại di động trong tay ông.
Nói gì thì nói, bọn họ cũng là nhân vật có tiếng tăm, nếu trò hề tự đánh mình bị tiết lộ ra3 ngoài, bị người khác nhìn thấy thì bọn họ còn mặt mũi đâu mà xuất hiện trước mặt mọi người chứ? Thế nhưng cho dù bọn họ có lo l9ắng nhìn Thượng Lăng Tư nghiêng người dựa trên ghế xô pha, thản nhiên nghịch điện thoại đến thế nào thì cũng không ai dám hỏi nh6iều một câu.
Không để Phương Vĩ và Tổng Giám đốc Lâm kịp phản ứng, ông đã cất bước rời khỏi phòng tiếp khách.
Để lại hai người vốn đến đây để nói chuyện hợp tác, cuối cùng lại trở mặt thành kẻ thù của nhau, hận không thể lại đánh thêm một trận...
Chát!
Tiếng tát không nhẹ cũng không nặng lại vang lên trong phòng tiếp khách.
Khi đến lượt Phương Vĩ ra tay, Thượng Lăng Tư chợt ho khẽ một tiếng, tay Phương Vĩ run lên, vì hồi hộp mà cái tát ông ta tát Tổng Giám đốc Lâm đã xuống tay nặng hơn.
Có ý kiến gì à?
Thượng Lăng Tư đưa mắt nhìn bọn họ một cái rồi thản nhiên nói.
Chúng tôi không d5ám.
Hai người mất tập trung nhìn đối phương một cái, thấy mặt ai cũng sưng lên đến mức không nỡ nhìn thẳng, ai cũng không dám ra tay nữa, chỉ có thể thương lượng với nhau, anh tát tôi một cái thì tôi lại tát anh một cái...
Chát!
Trong mắt lộ ra vẻ không thể tin nổi! Ý của ông không phải như vậy thì sao còn nhìn lâu như thế mà không bảo bọn họ dừng tay?
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy có người thích tự đánh mình như vậy nên tò mò muốn xem thêm.
Nếu như các ông không có việc gì thì có thể đi rồi.
Tôi còn có chuyện phải làm, không ở cùng thêm được.
Giống như để xác nhận lời của trợ lý, Thượng Lăng Tư thong thả đứng dậy rồi ung dung nói.
Chát!
Một tiếng tát chát chúa vang lên.
Khuôn mặt vốn sưng đỏ của Tổng Giám đốc Lâm lúc này lại càng đau rát.
Ánh mắt ông ta nhìn Phương Vĩ lộ ra sự tức giận.
Cuối cùng, gần như đã sắp trở thành đánh nhau.
Tổng Giám đốc Lâm, Trưởng phòng Phương, có phải hai vị hiểu nhầm cái gì không? Ngài Thượng cũng không có ý muốn trách hai vị.
Các vị làm như vậy khiến người ta nhìn mà không đành lòng, mặt sưng lên như vậy thì ngày mai phải gặp người thế nào?
Tổng Giám đốc Lâm, tôi không cố ý, ông nghe tôi giải thích...
Chát!
Phương Vĩ chưa kịp nói hết thì Tổng Giám đốc Lâm đã vung tay, giáng cho ông ta một cái tát nặng nề.
Trong lòng Phương Vĩ thấy ấm ức nên cũng tát lại.
Hai người lúc đầu còn thông cảm cho nhau, lại trở thành cái tát sau mạnh hơn cái tát trước...
Trợ lý của Thượng Lãng Tư chợt nói.
Vừa dứt lời, Phương Vĩ và Tổng Giám đốc Lâm sắp đánh nhau tới nơi chợt cùng sửng sốt.
Ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Thượng Lăng Tư đang ngồi trên ghế sô pha.
Trang viên nhà họ Nghiêm.
Nghiêm Thư Mạt vất vả lắm mới về đến nhà, còn chưa kịp trốn về phòng đã bị Nghiêm Thư Hãn xách ra ghế sô pha trong phòng khách, bắt đầu dạy bảo.
Không nhận điện thoại, không nhắn tin lại...
Nghiêm Thư Mạt, đây là lần thứ hai trong vòng một tháng em biến mất không có một chút tin tức nào...
Vừa đi ra ngoài là đi cả một ngày trời, anh đã hỏi nhân viên quản lý sân golf, bọn họ nói em đánh bóng với chú xong đã đi luôn rồi.
Cuối cùng, người đàn ông cùng xuất hiện với em ở trong băng ghi hình là ai?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.