Chương 1530: Thích anh ấy! (6)


Nghiêm Thư Mạt chợt sửng sốt thì lại nghe thấy trợ lý nói.


Tuy hiện giờ hai người vẫn là người mới, thế nhưng tôi cảnh cáo cô cậu, đừng8 trưởng là người mới thì có thể lười biếng.

Mau chuẩn bị rồi đi gặp khách hàng với tôi.
Gặp khách hàng...
Om...
Lực quan sát nhạy bén như thế để làm gì chứ? Cô lén vui một chút cũng không được.
Cô cũng không thể nói với anh là cô đang vui vẻ vì lát nữa có thể được đi ăn chực...
Cô mặc kệ khách hàng hay không phải khách hàng, cô chỉ để ý tới việc ăn uống no say mà thôi.
Đặc biệt còn không phải chi tiền nữa.
Phải biết là, vì đề phòng cô lén lút mua bánh ga-tô để ăn, tiền tiêu vặt trong nhà cho cô cực kỳ ít.

Loại người xấu xa như Phương Vĩ bị dạy bảo rồi, lẽ nào anh không vui?
Nghiêm Thư Mạt nghiêng đầu, nghi hoặc nhìn anh.

Loại người như ông ta sớm muộn cũng sẽ có người xử lý.
Không đáng để cô lấy tính mạng ra mạo hiểm.
Ánh mắt Bạch Thần Á rất sáng, giống như anh đang nhớ lại dáng vẻ thoi thóp của cô ngày hôm qua nên ánh mặt lại trở nên sâu thẳm.
Chỉ là không thể nói với người khác.
Chỉ cần Bạch Thần Á biết hôm qua bọn họ làm ra chuyện hay ho như thế nào, sau đó Phương Vĩ còn bị người ta đánh thành đầu heo thì nhất định anh cũng sẽ hưng phấn giống như cô.
Thế nhưng cô đợi rất lâu mà trên mặt anh cũng chưa từng lộ ra chút ý cười nào, trái lại vẻ mặt còn rất nghiêm túc.
Trong đầu Nghiêm Thư3 Mạt chợt lóe lên một tia sáng.
Cô kích động ngẩng đầu, nheo mắt cười nhìn trợ lý.

Chúng ta đi gặp khách hàng nói chuyện làm ă9n thì cần cùng ăn cơm phải không?

Đương nhiên rồi, nhưng tôi nhắc hai cô cậu trước, hôm nay tuy không phải là khách hàng lớn thế nhưng cũng k6hông được thất lễ.
Quá mất mặt! Nghiêm Thư Mạt đang nghĩ phải giải thích với anh thế nào thì chợt nhớ tới điều gì đó, cô lập tức đưa tay lấy điện thoại trong túi của mình ra, mở bức hình hôm qua Thượng Lăng Tư gửi cho cô để Bạch Thần Á xem.

Tôi đang cười cái này, hôm qua tôi suýt bị ông ta hại chết, kết quả tôi không bị làm sao mà ông ta lại bị đánh thành đầu heo...
Nghiêm Thư Mạt nói rồi không nhịn được cười ra tiếng.
Cô thật sự rất vui.
Cô vừa vào làm trong Tập đoàn Nghiêm thị nên vẫn chưa được phát lương...
Chỉ đơn giản một câu thôi, hiện giờ cô chính là người nghèo kiết xác, cái loại nghèo rớt mùng tơi ấy.

Cô cười cái gì?
Bạch Thần Á đi bên cạnh cô, thoáng thấy nụ cười gian xảo của cô, anh chợt hỏi.
Để tránh cho lúc đó hai người nói sai, lát nữa cứ nhìn theo ánh mắt của tôi, hiểu chưa?

Trợ lý hống hách nó5i xong mới đưa tay cầm lấy áo khoác, mặc vào rồi gọi Bạch Thần Á và Nghiêm Thư Mạt đi cùng anh ta ra ngoài.
Nghiêm Thư Mạt vừa rồi còn tức giận bất bình vì đã làm xong việc rồi mà còn phải làm thêm giờ, nhưng vừa nghe thấy có cơm ăn, sự âm u trong lòng nhất thời bị quét sạch sẽ.
Không chờ Nghiêm Thư Mạt phản ứng lại, bàn tay của anh đã ấn lên đỉnh đầu cô.


Nhớ cho kỹ, lát nữa trên bữa tiệc không được uống rượu, một ngụm cũng không được!
Anh không hề quên, sau khi say cô có thể làm ra trò gì...

Nghiêm Thư Mạt:
...
Xong đời, cô thật sự cảm thấy anh càng ngày càng giống anh trai của cô...

Không đúng, anh còn ngang ngược hơn cả anh trai của cô nữa.

Chí ít, về mặt công việc, anh trai không để ý tới việc của cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.