Chương 1540: Thích anh ấy! (16)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 731 chữ
- 2022-02-15 04:00:20
Cô ta thấy mình nghèo lắm sao?
Cũng đúng, hôm nay cô còn muốn đến ăn chực một bữa cơm mà.
Nhưng có chết cô cũng không chịu thừa nhận đúng không?
Tô Tĩnh vừa thấy cô để Bạch Thần Á đi ra ngoài thì cho rằng cô muốn lấy tiền nhưng lại không tiện để Bạch Thần Á nhìn thấy, nhất thời cười khẩy nói.
Ánh mắt cô ta đầy trào phúng, vẻ mặt cũng bắt đầu trở nên ngạo mạn.
Nghiêm Thư Mạt có dáng vẻ thanh thuần, lại có khí chất, ở trong trường, dù không biết cô là người như nào, nhưng ai lần đầu tiên nhìn thấy cô đều cho rằng cô là con gái nhà giàu.
Trái lại, dù cô ta nỗ lực học tập về giao tiếp lễ nghi, thường xuyên dùng hàng hiệu, ai cũng nói cô ta có khí chất cao quý, thế nhưng Nghiên Thư Mạt chỉ cần xuất hiện thì ngay lập tức, cô ta sẽ bị lép vế.
Đúng là vô cùng ng8hèo, chỉ có điều cô không có tiền, nhưng nhà của cô có tiền nha.
Cô không hiếm lạ gì của bố thí của Tô Tĩnh đâu nhé3!
Nói thẳng ra, không phải vì muốn quyến rũ đàn ông nhiều tiền hay sao? Giả vờ thanh cao gì cơ chứ...
Tô Tĩnh thấy Nghiêm Thư Mạt lặng yên không nói, càng không kiêng dè gì, trắng trợn gào lên.
Nhưng cô ta quên mất rằng, bản thân cô ta mới là người muốn dựa vào đàn ông, muốn gả vào nhà giàu có...
Chẳng nhẽ cô muốn phủ nhận sao? Nếu như cô không phải kẻ nghèo hèn, tại sao bạn trai cô lại chỉ là một nhân viên9 thực tập mà cô lại nói anh ta là một người giàu có? Còn bảo anh ta lái chiếc xe thể thao không biết từ đâu mà có đến lễ đí6nh hôn của tôi để đón cô nữa? Nghiêm Thư Mạt, cô dám làm mà lại không dám nhận, cô chính là một người phụ nữ ham hư vinh mà5 thôi!
Nghiêm Như Mạt nhìn Tô Tĩnh đang kích động, hai hàng lông mày nhíu chặt lại.
Cô chưa từng nói Bạch Thần Á là người giàu có, là Lê Lạc không đành lòng nhìn thấy cô bị Tô Tĩnh bắt nạt nên mới thuận miệng bịa chuyện.
Sao nào, bị tôi nói trúng tâm tư nên chột dạ à? Tôi nói cho cô biết, tôi hận nhất chính là đàn bà ỷ vào việc mình có khuôn mặt dễ nhìn nên ra ngoài quyến rũ đàn ông.
Cô ghét tôi, cũng chỉ vì lý do này sao?
Trong mắt Nghiêm Thư Mạt như vỡ lẽ ra điều gì đó.
Điều tôi ghét nhất là, rõ ràng cô rất nghèo, nhưng ngày nào cũng ra vẻ mình là một tiểu thư nhà giàu, để cho đám đàn ông luôn xoay quanh cô!
Tô Tĩnh nghiến răng, nghiến lợi.
Nghe vậy, hai mắt Bạch Thần Á lóe lên, giống như là không an tâm.
Nhưng khi đối mặt với ánh mắt trong veo của cô, anh vẫn đồng ý.
Cô ta không cam lòng đã rất lâu, cuối cùng cô ta cũng tìm đến được một chàng trai giàu có, có thể chiến thắng Nghiêm Như Mạt một lần.
Cô ta hận không thể giẫm Nghiêm Như Mạt dưới chân mình, mạnh mẽ nghiền nát!
Bạch Thần Á, anh có thể đi ra ngoài trước chờ tôi không?
Nghiêm Thư Mạt nhìn về phía Tô Tĩnh đang phát điên, trầm mặc một lúc lâu, sau đó quay sang nhìn Bạch Thần Á đang đứng bên cạnh, chớp chớp đôi mắt to.
Thế nhưng trước khi rời đi, anh còn dùng cà vạt của mình trói chặt hai tay của Tô Tĩnh ra phía sau, không để cho cô ta có bất cứ hành động gì gây tổn hại đến Nghiêm Thư Mạt.
Nghiêm Thư Mạt, tôi đã nói cô là kẻ nghèo hèn còn ham hố hư vinh mà.
Trong đầu cô ta đã bắt đầu tính toán, phải dùng số tiền kia như thế nào để sỉ nhục Nghiêm Thư Mạt.
Nếu như tôi không nghèo rớt, cô sẽ nói lời xin lỗi tôi chứ?
Nghiệm Như Mạt đi đến trước mặt Tô Tĩnh, nhướng mày.
Cô có ý gì?
Tô Tĩnh sững sờ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.