Chương 1586: Tôi là anh ruột của em ấy!” (30)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 557 chữ
- 2022-02-15 04:05:46
Cô không cho Bạch Thần Á có cơ hội lên tiếng đã kéo anh vào phòng trà nước, làm ra vẻ thần bí.
Nhân lúc trong phòng uố8ng nước không có ai, cô liền bưng cái bánh ngọt được giấu sẵn ở bên trong ra.
Cái này là anh trai tôi mua cho tôi. <3br>
Tôi nói anh biết, bánh này ngon lắm luôn đó, chỉ bán với số lượng có hạn, có tiền cũng chưa chắc đã mua được.
Đây chính là bánh vị dâu mà cô thích nhất, người bình thường có còn không nỡ cho.
Hồi bé bị cậu nhóc ăn mày trộm mất một miếng, đến bây giờ cô vẫn còn giận! Nếu không phải Bạch Thần Á luôn giúp đỡ cổ, lại đưa cô về nhà, sau này có khi còn bị anh trai của cổ đánh vì mối quan hệ với cô...
thì cô đã không nỡ tặng bánh mình thích nhất cho anh rồi.
9Anh tôi từ trước đến giờ không cho tôi ăn nhiều, cái này là tôi tiết kiệm trong kẽ răng để tặng anh đấy, anh mau nếm thử xem 6có ngon không?
Nghiêm Thư Mạt mở hộp bánh ra, bưng bánh vị dâu hấp dẫn đến trước mặt Bạch Thần Á.
Chưa nói x5ong, cô đã không nhịn được mà nuốt nước bọt.
Thấy nước bọt của cô đã ứa ra khóe miệng, anh bèn xúc một thìa bánh đưa tới miệng cố.
Nghiêm Thư Mạt há miệng ăn không hề suy nghĩ.
Hoàn toàn không để ý đến cái thìa mà anh dùng để đút cho cô là cái thìa anh vừa mới dùng.
...
Bạch Thần Á nhìn gương mặt to chừng bàn tay của cô, dời mắt sang cái bánh cô đang bưng trên tay, chưa thể tỉnh hồn lại ngay được.
Cô trịnh trọng nói rằng có quà cho anh, là mang theo một chiếc bánh ngọt ư? Bạch Thần Á không thích ăn đồ ngọt, nhất là bánh ngọt.
Có thể thấy được là cô đang thèm không chịu nổi, lại tràn đầy mong đợi nhìn anh, muốn xem phản ứng vui vẻ của anh.
Có điều...
dù đã nếm qua những chiếc bánh ngon lành, anh cũng không có hứng thú với đồ ngọt, vậy nên cũng không thấy đặc biệt lắm.
Thế nào, thế nào? Có phải là cực ngon không?
Ừ.
Ánh mắt của Bạch Thần Á lóe lên, hờ hững nói.
Khóe miệng anh rất phối hợp nhếch lên, nhận lấy bánh từ tay cô, đi đến cái ghế bên cạnh ngồi xuống, xúc một thìa bánh bỏ vào miệng.
Vị ngọt mà không ngấy tan ra trong miệng anh...
Tay nghề của người thợ làm bánh này quả thật không tệ, thảo nào cô lại thích như vậy.
Bọn họ thế này có thể xem như là hôn nhau gián tiếp rồi còn gì...
Ngon thật!
Nghiêm Thư Mạt chép chép miệng rồi nuốt xuống, sau đó lại tiếp tục nhìn anh bằng ánh mắt mong chờ.
Bạch Thần Á tiếp tục đút bánh cho cô.
Chiếc bánh ngọt vốn không lớn đều bị cô ăn sạch.
Ăn xong, cô vỗ bụng ngồi xuống cái ghế bên cạnh anh, cảm khái.
Tôi cảm thấy tôi ở phòng đầu tư thật sự là lãng phí tài năng, thật ra tôi nên đi làm thợ làm bánh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.