Chương 1595: Cô chủ nhà họ nghiêm (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 593 chữ
- 2022-02-15 04:05:46
Nhất là dáng người nhỏ nhắn lại vô cùng duyên dáng kia.
Cô đúng là khắc họa chân thực của gương mặt thiên thần, dáng người ác quỷ! Nếu Tổng G8iám đốc không ngại, ông ta cũng muốn nếm thử...
Nhất định là rất mê ly! Phương Vĩ nghĩ thầm trong bụng, nhưng ngoài miệng vẫn không quên nhắ3c nhở.
Nghiêm Thư Hãn:
...
Thời đại này, thế mà còn có người dám phê bình em gái anh trước mặt anh?
Tổng Giám đốc, nhân viên mới luôn không hiểu chuyện thế đó, ngài đừng thấy lạ.
Ngài thích ăn gì, tôi lập tức bảo cô ấy gọi cho ngài.
Thấy Nghiêm Thư Hãn đanh mặt, Phương Vĩ tưởng là anh đang bực mình Nghiêm Thư Mạt, thế là càng ra sức răn dạy cô.
Bình thường Trưởng phòng Phương quản lý cấp dưới như thế này sao?
Nghiêm Thư Hãn lạnh lùng lên tiếng, giọng nói tựa như từ trong hầm băng phát ra.
Đây cũng là bản năng của đàn ông nhà họ Nghiêm.
Không thể bỏ đói công chúa nhỏ nhà họ...
Tổng Giám đốc, anh gọi trước đi, em ăn cái gì cũng được, không cần lo cho em.
Nghiêm Thư Mạt không dám tỏ ra quá đắc ý ở trước mặt Phương Vĩ, để tránh bị phát hiện.
Nghiêm Thư Mạt, có phải cô vui đến ngu người rồi không? Trông thấy Tổng Giám đốc còn ngây ra làm gì?
Chào Tổng Giám đốc ạ.
Vừa ng9he Phương Vĩnhắc, Nghiêm Thư Mạt vội đứng dậy chào hỏi.
Tổng Giám đốc, đây là nhân viên mới của phòng đầu tư chúng tôi.
Dù hơi vụng6 về, nhưng cô ấy rất cố gắng.
Anh đi tới, lấy menu qua, để ở trước mặt Nghiêm Thư Mạt.
Mục đích anh đến bữa tiệc hôm nay là vì việc công.
Nhưng khi nhìn thấy Nghiêm Thư Mạt ở trong phòng, việc khẩn cấp nhất của anh đã trở thành chăm sóc em gái.
Nếu khen anh, cô sẽ chỉ cười tít mắt và ôm cổ anh nói:
Anh, em yêu anh nhất!
Mấy lời khen thiên tài gì đó, chỉ có người ngoài thích được khen.
Đàn ông nhà họ Nghiêm ai cũng là thiên tài, người nhà đã không còn thấy ngạc nhiên.
Gọi món trước đi.
Dù không rõ Phương Vĩ định làm gì, nhưng Nghiêm Thư Hãn không vội.
Cô vẫn còn muốn tiếp tục ở lại phòng Đầu tư.
Nhưng cô vừa nói xong, Nghiêm Thư Hãn còn chưa kịp lên tiếng, Phương Vĩ đã đanh mặt.
Không có phép tắc, Tổng Giám đốc bảo cô gọi thì cô cứ gọi đi!
Tôi muốn dẫn cô ấy theo để bồi dưỡng thật tốt, đúng rồi, cô ấy ngưỡng mộ Tổng Giám đốc đã lâu, thường khen ngà5i là thiên tài trước mặt tôi!
Phương Vĩ bắt đầu nịnh nọt, kéo theo đó, Nghiêm Thư Mạt cũng bị ông ta nhắc tới.
Nghe thế, Nghiêm Thư Hãn chau mày nhìn em gái mình.
Thấy cô cười như con cáo nhỏ, anh biết ngay lời này nhất định không phải cô nói.
Tổng Giám đốc yên tâm, sau này tôi nhất định sẽ nghiêm khắc hơn! Tuyệt đối sẽ không để bọn họ làm càn.
Thấy anh tức giận, Phương Vĩ vội vàng đứng dậy, đồng thời cũng kéo Nghiêm Thư Mạt đứng dậy theo, bảo cô xin lỗi Tổng Giám đốc.
Nghiêm Thư Hãn thấy đứa em gái mình cùng từ nhỏ đến lớn bị người khác xách dậy như xách gà thì liền đập bàn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.