Chương 1597: Nghiệm thư mặt bị bắt đi! (1)


Nếu không đi xả giận, anh sợ rằng mình sẽ bóp chết Phương Vĩ! Nghiêm Thư Hãn vừa đi, Phương Vi lập tức đưa mắt nhìn sang Nghiêm Thư Mạ8t, giận tái mặt quát lớn.


Tôi nói có phải cô bị ngốc không? Cô thật sự cho rằng tôi mời cô tới ăn cơm hay sao mà chỉ lo ăn t3hôi vậy? Tôi cho cô biết, nếu cô phục vụ Tổng Giám đốc cho tốt, không chỉ tôi, mà cô cũng có không ít lợi ích, đừng nói với tôi là cô9 không hiểu nhé!

Cô đã rất đói, đã bắt đầu cảm thấy đầu choáng mắt hoa, rất muốn ăn no rồi ngủ một giấc...

Uống cốc nước đi, uống xong sẽ không sao.
Phương Vĩ nhìn lướt qua gương mặt ửng đỏ của Nghiêm Thư Mặt bằng ánh mắt bỉ ổi, nhếch miệng nở nụ cười đắc ý.
Nhưng vừa rồi rõ ràng là cô không uống một hớp rượu nào, chẳng lẽ tửu lượng của cô đã tệ đến mức ngửi mùi rượu cũng say sao? Tại sao sau khi say, nhìn Phương Vĩ cô lại thấy ông ta đáng ghét hơn nhỉ?
Cô rất muốn đánh ông ta một trận...
Nghe hồi lâu, cô mới ngẩng đầu, mơ 5màng nhìn Phương Vĩ.

Trưởng phòng, vừa rồi ông nói gì thế?
Phương Vĩ:
...
Ông ta tức muốn hộc máu!
Trưởng phòng, trong phòng hơi bí, có thể bảo bọn họ mở điều hòa được không?
Nghiêm Thư Mạt khó chịu kéo kéo cổ áo của mình, chỉ cảm thấy ngực khó chịu không thở nổi.
Phương Vĩ vừa định nắm lấy tay Nghiêm Thư Mạt thì cô đã giơ tay tát ông ta một bạt tai.

Chát!
Một bạt tai vang dội, định tại nhức óc vang lên.

Đồ háo sắc! Không được động vào tôi, nếu không, tôi đánh ông rụng răng đấy!
Nghiêm Thư Mạt lảo đảo đứng dậy như uống say, ngay sau đó lại mệt mỏi ngồi phịch xuống ghế.
Ngực cô rất khó chịu, đầu cũng choáng...
Xem cô còn bướng bỉnh thế nào.
Chờ thuốc phát huy tác dụng, chẳng phải cô sẽ ngoan ngoãn nghe lời sao? Nghĩ thế, Phương Vĩ rất quan tâm rót cho Nghiêm Thư Mạt cốc nước, đẩy đến trước mặt cô.
Nhưng nhìn dáng vẻ trong sáng chưa trải sự đời của cô, ông ta liền cảm thấy ngực mình như có côn trùng đang bò, toàn thân bắt đầu ngứa ngáy...
Dù sao, Tổng Giám đốc cũng đi toilet chưa ra, dù ông ta không thể giải quyết Nghiêm Thư Mạt tại chỗ, tốt xấu gì cũng có thể hưởng được chút lợi...
Nghiêm Thư Mạt chớp mắt, nhìn chằm chằm đĩa bò bít tết ở trước mặt.
Cô đang nghĩ xem mình có thể ăn6 trước hay không, vì thế chỉ nghe Phương Vĩ liên tục nói thầm bên tai cô như con quạ đen.
Nghiêm Thư Mạt nghĩ thầm trong bụng, rồi định nhào tới cắn Phương Vĩ!
Nghiêm Thư Mạt, cô dám đánh tôi? Cô không muốn đi làm nữa hả!
Phương Vĩ vừa bị cái bạt tai ban nãy của cô đánh cho tối tăm mặt mũi, còn chưa lấy lại tinh thần thì lại thấy Nghiêm Thư Mạt nhào về phía ông ta, túm lấy cánh tay ông ta, há miệng căn!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.