Chương 1603: Nghiêm thư mặt bị bắt đi! (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 654 chữ
- 2022-02-16 03:51:58
Người đã đưa Mạt Mạt đi, không phải là người thường.
Nếu không, camera trong nhà hàng sẽ không thể không quay được lộ trình bọ8n họ rời đi, mà chỉ khi bọn họ rời khỏi sảnh mới quay được một bóng người mờ mờ.
Nghiêm Thư Hãn nhắm mắt lại, bắt đầu hồi tưở3ng.
Nếu có tin tức gì khả nghi, chú sẽ báo ngay.
Thượng Lăng Tư vừa dứt lời, vẻ mặt của Nghiêm Thư Hãn vẫn không giãn ra chút nào.
Nhiều xe như thế, dù quyền lực của nhà họ Nghiêm có phi thường đến đâu cũng cần phải có thời gian.
Nhưng bây giờ, điều mà Nghiêm Thư Hãn không muốn nghe nhất chính là chờ đợi...
Cháu muốn đến6 nhà hàng xem lại lần nữa!
Chú đi với cháu.
Thượng Lăng Tư không nhiều lời, liền đi theo Nghiêm Thư Hãn rời khỏi nhà họ Nghiêm, lá5i xe trở lại nhà hàng Tây.
Lần theo lộ trình Nghiêm Thư Hãn vẽ, quả nhiên nhìn thấy vết tích có người đi qua nơi này.
Thậm chí còn nhặt được một cái kẹp tóc rơi dưới đất,
Là của Mạt Mạt!
Vừa nhìn thấy cái kẹp tóc ấy, đôi con người của Nghiêm Thư Hãn bỗng dưng co chặt.
Cháu nhớ ra rồi, trước khi đi vào nhà hàng, cháu mơ hồ cảm thấy có người theo dõi cháu, chính là ở đây!
Nghiêm Thư Hãn dứt lời, phản ứng đầu tiên của Thượng Lăng Tư là sai trợ lý của mình đi kiểm tra camera của bãi đỗ xe rồi liệt kê ra tất cả những chiếc xe đi qua nơi này trong khoảng thời gian đó.
Chú sẽ cho điều tra những chiếc xe xuất hiện trước và sau mười phút trong khoảng thời gian cháu nói.
Cho dù người đã đưa cô đi không làm bậy với cô thì với tình trạng sức khỏe của mình, cô cũng sẽ không chịu nổi tác dụng của thuốc...
Cháu bình tĩnh chút đi.
Cháu và Mạt Mạt là anh em song sinh, không phải giữa các cháu có thần giao cách cảm sao? Mạt Mạt hiện giờ thế nào, cháu có thể cảm nhận được không?
Thượng Lăng Tư đi đến bên Nghiêm Thư Hãn, nắm chặt bả vai của anh.
Chờ thêm chút nào là anh không dám tưởng tượng Mạt Mạt sẽ trải qua những chuyện khủng khiếp gì...
Rầm!
Nghiêm Thư Hãn đấm một cú lên tường.
Sức khỏe của Mạt Mạt không tốt, anh không nên bất cẩn như vậy.
Giả dụ anh muốn đưa người rời khỏi nhà hàng, chắc chắn anh sẽ không đi bằng thang máy...
Dựa theo trực giác, anh 9nhanh chóng vẽ ra một lộ trình hoàn hảo trên sơ đồ mặt bằng của nhà hàng.
Sau đó vứt bút đi, đứng dậy.
Chỉ cần nghĩ đến điều này, thần kinh của Nghiêm Thư Hãn lại lập tức căng thẳng.
Anh quay người đi về cuối đường, ra khỏi nhà hàng, đứng ở bãi đỗ xe, nhắm mắt nhớ lại.
Sực nhớ ra điều gì đó, anh mở bừng mắt ra.
Anh đã đoán đúng, người đó đã đưa Mạt Mạt rời đi theo con đường này để tránh camera hết mức có thể.
Nhưng chỉ thể này vẫn chưa đủ, bây giờ anh chỉ có thể xác định Mạt Mạt đã rời khỏi nhà hàng thể nào, chứ chưa thể xác định Nghiêm Thư Mạt bị đưa đi đâu.
Càng kéo dài thời gian, khả năng cô bị người ta ức hiếp sẽ càng cao...
Hân Hân và Mạt Mạt bằng tuổi, nhưng trên vai anh lại gánh rất nhiều thứ vượt qua tuổi của anh.
Khi bằng tuổi anh, Nghiêm Thừa Trì chỉ biết yêu đương với Hạ Trường Duyệt, còn Hãn Hãn đã có thể tự điều hành cả một tập đoàn xuyên quốc gia.
Ba mẹ không có ở đây, anh còn phải chăm sóc em gái.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.