Chương 1609: Sự thật bất ngờ (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 590 chữ
- 2022-02-16 03:51:58
Dưới gương mặt đẹp trai vô song là dáng người tuyệt hảo không tưởng, không có chút mỡ thừa nào, tựa như đã tập luyện trong một thời 8gian dài.
Reng reng...
Điện thoại để trong phòng đổ chuông hết lần này tới lần khác, nhưng Bạch Thần Á lại không nghe thấ3y, vẫn tắm cho đến khi thần trí bình tĩnh trở lại mới khóa vòi nước, rút khăn tắm quấn quanh người, lắc lắc đầu, giọt nước trên mái9 tóc ngắn lập tức văng ra trong không trung.
Đến khi anh đi vào phòng ngủ, nhìn thấy cuộc gọi nhỡ trên điện thoại, vẻ mặt a6nh trở nên bất ngờ, ngay sau đó liền nhanh chóng gọi lại.
Bà Bạch càng nói càng tức, chỉ muốn kéo con trai mình đến trước mặt đánh cho một trận.
Mę...
Đừng có gọi mẹ.
Rồi chợt nghĩ bây giờ đã khuya, sao mẹ anh lại đột nhiên gọi điện cho anh?
Con không sao, nhưng mẹ có sao! Bạch Thần Á, con trai của bà Tống nhà hàng xóm đã sinh cho bà ấy ba đứa cháu rồi, còn mẹ, ngay cả cái bóng của con dâu cũng chưa nhìn thấy!
Giọng của bà Bạch nháy mắt trở nên tức giận.
Con không biết đâu, vừa rồi mẹ nghe thấy tiếng xe cứu thương, còn tưởng nhà hàng xóm có chuyện gì, cuối cùng hỏi ra mới biết là con dâu của bà Tổng sắp sinh, còn chưa đưa tới bệnh viện đã sinh cháu gái ngay trên xe cứu thương.
Lần này nhà họ có đủ nếp lẫn tẻ, bà Tống mừng đến mức đêm hôm khuya khoắt suýt còn mua cả pháo về đốt.
Con nhìn con trai nhà người ta đi.
Nhìn lại nhà mình xem, haizz! Chỉ được mỗi cái mặt dễ nhìn, tính tình lúc nào cũng quái gở, có bệnh sạch sẽ thì thôi đi, còn quái gở đến nỗi ngay cả bạn gái cũng không chịu tìm.
Nếu mẹ trông chờ vào con, cả đời này chắc khỏi mong làm bà nội!
Mẹ.
Bạch Thần Á lễ phép thăm hỏi.
Sao vừa rồi con khôn5g nghe máy? Mẹ còn tưởng con xảy ra chuyện gì, đang tính gọi điện cho người đi tìm con đây.
Vừa nghe giọng con trai cưng của mình, bà Bạch vội hỏi ngay.
Con không sao, vừa rồi con tắm.
Bạch Thần Á hơi nhếch môi, cười giải thích.
Tôi nói cho anh biết, nếu anh vẫn không dẫn bạn gái về cho mẹ, tôi sẽ coi như chưa từng sinh đứa con trai là anh.
Anh cũng đừng về nhà nữa, cứ tiếp tục ở bên ngoài làm việc chính nghĩa của anh đi.
Khi nào chết, mẹ và ba anh sẽ quyên góp hết tài sản của nhà họ Bạch.
Dù sao nhìn anh như thế, mẹ cũng không trông mong có người thừa kế.
Bà Bạch rất uất ức, chỉ còn thiếu chưa chảy nước mắt nữa thôi.
Hồi lâu sau, không nghe thấy Bạch Thần Á trả lời, bà không kìm được mà alô hai tiếng.
Bạch Thần Á, bây giờ con chơi trò im lặng là vàng với mẹ ư? Mẹ có còn là mẹ của con nữa không?
...
Bạch Thần Á đưa tay day mi tâm.
Với ai anh cũng có cách đối phó, chỉ duy nhất người mẹ như trẻ con này là anh hoàn toàn bó tay.
Diễn xuất của mẹ anh, không làm ảnh hậu cũng uổng.
Con đừng trách mẹ dông dài.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.