Chương 1632: Em đã thích ai rồi sao? (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 615 chữ
- 2022-02-16 03:51:58
Anh ăn nhiều lắm đấy, hẳn là sẽ ăn cho em cháy túi, tốt nhất là em nên chuẩn bị tâm lý.
Duật Độ không gặng hỏi nhiều, rất lịch sự 8giới thiệu trước.
Nghe vậy, Nghiêm Thư Mạt lập tức vỗ ngực.
Sau cùng, Nghiêm Thư Mạt ăn đến no căng cả bụng mà chàng trai trước mặt cô vẫn còn đang ăn...
Cuối cùng em cũng tìm được người ăn nhiều hơn em!
Nghiêm Thư Mạt ăn uống no nê, thỏa mãn ngồi dựa lưng vào ghế, cười tít mắt nói.
Thấy cô gật đầu, anh ta mới nói tiếp.
Anh cũng sắp no rồi, nếu tâm trạng của em không tốt, có thể tâm sự với anh.
Duật Độ bỏ xiên que đã ăn sạch trên tay xuống, rồi rút một tờ khăn giấy lau miệng.
Anh cứ yên tâm mà ăn, một chầu lẩu cay thôi mà, em mời3 được!
Nói xong, cô liền không chờ được mà gọi ông chủ tới để chọn món.
Hai người gọi đầy một bàn...
Em không phải là phạm nhân, tâm lý học của anh vô hiệu với em.
Chẳng qua là tâm tư của em đã viết hết lên mặt, anh tin rằng không ai là không nhìn ra.
Thấy cô ngẩn ra, Duật Độ nói chắc nịch.
Anh từng thích ai chưa?
Nghiêm Thư Mạt cắn môi, chợt hỏi.
Cô cũng không biết mình bị sao nữa.
Nhớ tới chuyện gì 6đó, Nghiêm Thư Mạt chợt ngẩng đầu nhìn Duật Độ đang ngồi trước mặt mình.
Cô nhận thấy rằng, tuy anh ta ăn rất nhanh, nhưng 5lại rất có giáo dưỡng.
Dù ngồi ở nơi bình dân thể này, nhưng trên người anh ta vẫn toát ra vẻ tao nhã và lịch sự.
Không phải là ra vẻ, mà là thực sự cho người ta cảm giác nó toát ra từ bên trong...
Ai nói với anh là em có tâm sự, chẳng lẽ anh học luật còn học luôn cả tâm lý học sao?
Nghiêm Thư Mạt chu môi, nói thầm.
Đúng là cô đang không vui.
Anh vào Tập đoàn Nghiêm thị là để điều tra vụ án của Phương Vĩ, vậy anh là người của bên quốc tế cử tới...
Thế nên, anh đối tốt với cô là vì thân phận của cô, là muốn lợi dụng cô để điều tra Phương Vĩ ư?
Em đoán đúng rồi đấy, anh không chỉ học luật, mà còn học cả tâm lý học, nhưng là tâm lý học tội phạm.
Nghiêm Thư Mạ9t chưa từng có cơ hội ăn cay thỏa thích thế này.
Cô ăn đến nỗi miệng đỏ au mà vẫn chưa thỏa mãn.
Quan trọng nhất là, không phải anh ta tiết kiệm tiền cho cô mới đưa cô đi ăn lẩu cay, mà là anh ta thật sự thích nó.
Không đầy một lát sau, một nắm xiên que đầy ụ trước mặt anh ta đều bị anh ta ăn sạch! Hai người giống như là đang thi xem ai ăn được nhiều hơn...
Duật Độ cho biết, trong số những người liên quan đến vụ án lần này, không có ai tên là Bạch Thần Á, anh không phải là người xấu.
Nếu như anh không phải là người xấu, vậy chỉ còn một khả năng.
Lâu rồi cô không gặp ai thích ăn mà lại ăn nhiều như cô.
Ăn cơm với Duật Độ quả là một kiểu hưởng thụ!
Em ăn no rồi à?
Duật Độ hơi ngước mắt, cười hỏi.
Rõ ràng là cô nên hận Bạch Thần Á, nhưng anh đột nhiên biến mất, cô lại rất muốn biết anh đã đi đâu, có phải đã gặp chuyện gì hay không.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.