Chương 1642: Hai thân phận của bạch thần á! (6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 618 chữ
- 2022-02-16 03:51:58
Công chúa nhỏ của mẹ làm sao thế? Có phải mẹ giục con mau có bạn trai đã gây áp lực cho con không?
Thấy mắt cô phiếm hồng, Hạ Trường Duyệt đau8 lòng hỏi.
Mẹ, con đau lòng quá...
Nghiêm Thư Mạt ôm lấy Hạ Trường Duyệt, vừa nói đã nghẹn ngào.
Là vì cái cậu Bạch Thần Á k3ia hả?
Hạ Trường Duyệt vỗ lưng cô, hỏi.
Hạ Trường Duyệt cũng không nói gì, chỉ đắp chăn cho cô rồi rời đi.
Ngày hôm sau, mới sáng sớm bà đã xông vào phòng của Nghiêm Thư Mạt, kéo cô ra khỏi chắn, nói là Duật Độ tới đón cô, sửa soạn trang điểm cho cô rồi đưa cô lên xe của Duật Độ, còn dặn đi dặn lại là chưa đến chín giờ thì không được về nhà.
Hạ Trường Duyệt, hai ngày nay Mạt Mạt bận cái gì mà anh không thấy con bé đâu vậy?
Nghiêm Thừa Trì mặc đồ ngủ đi ra, thoáng thấy một chiếc xe rời khỏi cổng nhà thì cau mày hỏi.
Mẹ đã hỏi anh hai con rồi, cậu ấy là sinh viên ưu tú trong trường, nhân phẩm và gia thế cũng tương xứng với con, quan trọng nhất là cậu ấy thích con, nếu con cũng thích cậu ấy thì không ngại thử xem!
Vừa nhắc tới Duật Độ, Hạ Trường Duyệt không kìm được mà tác hợp.
Bà không nỡ để con gái đi lấy chồng, nhưng công chúa nhỏ của bà đã hai mươi mốt tuổi, dù sao cũng nên yêu đương rồi.
Mẹ, con buồn ngủ.
Nghiêm Thư Mạt liền buông Hạ Trường Duyệt ra, chui vào chăn.
Nếu như thấy luyến tiếc, con hãy lén giấu trong lòng.
Nếu có duyên, nhất định sẽ gặp lại.
Con không luyến tiếc anh ta, con ghét anh ta!
Nghiêm Thư Mạt tức giận mắng chửi, chỉ muốn đâm Bạch Thần Á thành cái rổ.
Vậy thì không còn gì tốt hơn rồi, dù sao mẹ cũng chưa từng gặp cậu Bạch Thần Á đó, nhưng mẹ đã gặp Duật Độ.
Sao ông lại có linh cảm là có ai đó muốn cuỗm công chúa nhỏ của ông đi nhỉ? Sao ông chưa bao giờ nhìn thấy chiếc xe vừa rồi...
Đương nhiên là thật rồi, không tin thì anh hỏi Hãn Hãn ấy!
Vừa thấy không chống chế được là Hạ Trường Duyệt lập tức quăng củ khoai lang nóng bỏng tay cho con trai mình.
Khụ khụ...
Nghiêm Thư Hãn đang uống nước, suýt thì sặc.
Nghiêm Thư Mạt ngẩng phắt đầu lên, nhìn Hạ Trường Duyệt, không ngờ vừa đoán, bà đã đoán đúng. 9
Bé ngốc, con quá đơn thuần, có tâm sự gì cũng viết lên mặt, không chỉ mẹ mà bất kì ai cũng có thể nhìn ra là con đang có tâm sự.
Hạ T6rường Duyệt ôm Nghiêm Thư Mạt, như nhớ lại chuyện gì đó, bà im lặng một lát mới nói tiếp.
Thật ra, chúng ta sẽ gặp được rất nhiều ngườ5i trong đời, có vài người sẽ luôn ở bên con, có vài người sẽ đến rồi đi.
Thần kinh của Hạ Trường Duyệt run lên, nụ cười trên môi cứng lại, hồi lâu sau mới lề mề đi tới bên cạnh Nghiêm Thừa Trì, dè dặt giải thích.
Mấy ngày nay ba em không khỏe, em bảo Mạt Mạt qua thăm ông ngoại ấy mà.
.
Thật à?
Nghiêm Thừa Trì nhìn chằm chằm vào gương mặt chột dạ của bà, chau mày, trong mắt chợt lóe lên vẻ sắc bén.
Anh mở to mắt nhìn mẹ ruột của mình.
Anh dám chắc mình là đứa con được nhặt về...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.