Chương 165: Ngay bây giờ ngay lập tức!
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 655 chữ
- 2022-02-04 08:17:26
Hạ Trường Duyệt ngơ ngác đứng sững người, ngạc nhiên chớp mắt nhìn Nghiêm Thừa Trì đột nhiên rời đi, ánh mắt trở nên lạc lõng. <8br>
Trước kia, khi nhắc đến trẻ con, anh không lạnh lùng như vậy.
Thậm chí còn tưởng tượng với cô, sau này con của b3ọn họ sẽ giống ai nhiều hơn.
Bây giờ, anh đã không còn thích trẻ con nữa...
Đúng! Ngay bây giờ! Ngay lập tức!
Rầm...
Anh ném điện thoại lên bàn sách, lúc này lồng ngực bức bối mới tiêu tan mấy phần.
Một giây sau, điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên.
Anh nhìn thoáng qua thông báo hiển thị trên màn hình, nhanh chóng bắt máy, chỉ nghe mấy giây, sắc mặt đã trầm xuống.
Tay cầm bút máy của Nghiêm Thừa Trì hơi siết chặt lại, anh không nói gì thêm, nhìn phòng sách trống trải mà nhịp tim đập chậm lại.
Người phụ nữ chết tiệt, anh cố ý từ chối hết công việc, muốn theo cô đến bệnh viện, thể mà lại bị cô cho leo cây.
Anh cầm điện thoại lên, bấm số của trợ lý Kim,
Dời cuộc họp hôm nay sang ngày mai.
Trước bàn sách, Nghiêm Thừa Trì dựa thân hình cao lớn vào ghế, gương mặt góc cạnh ngược sáng, không thấy rõ thần sắc trên mặt anh.
Mùi không khí lạnh lẽo bao trùm quanh người anh, tạo thành sự tương phản rõ rệt với ánh mặt trời ấm áp bên ngoài cửa sổ.
Cậu Trì, cô Hạ đón một chiếc taxi đi rồi.
Quản gia từ bên ngoài đi vào, cung kính báo cáo.
Hạ Trường Duyệt ngồi xuống sàn, lại9 mở va lira, cầm bộ quần áo trẻ em trong va lilên, lắc lư giữa không trung, lẩm bẩm.
Anh sẽ không có con, vậy hai cục 6cưng của tôi được coi là gì? Coi là con của một mình tôi chắc?
D Cô xếp gọn quần áo vào va li, kéo dây kéo lại, rồi mới hài lò5ng để qua một bên.
Trong phòng sách rộng lớn, ánh sáng ấm áp rọi vào từ cửa sổ, chiếu sáng khắp phòng.
Dứt lời, nhiệt độ trong phòng sách lại lạnh đi.
Nghiêm Thừa Trì chầm chậm dời mắt từ tài liệu trong tay, ngẩng đầu lên, nhìn về phía quản gia,
Cho người đi theo cô ấy.
Thôi được rồi, cô ấy thích đi đâu thì đi đó, không cần phải để ý đến!
Cô không thích anh cho người theo dõi cô, cũng đã nói với anh về sự tôn trọng.
Chuẩn bị xe, đến bệnh viện.
Vâng.
Quản gia vội vã xuống nhà chuẩn bị.
Vào lúc sắp lên xe, ánh mắt Nghiêm Thừa Trì lóe lên,
Xe của Hạ Trường Duyệt chạy hướng nào? Cho người truy tìm vị trí của cô ấy, rồi lập tức gửi cho tôi!
Bệnh tình của mẹ cô trở nên nguy kịch, lúc này người nên đến bệnh viện nhất chính là cô.
Hạ Trường Duyệt vừa rời khỏi biệt thự không lâu, kiểm tra camera gần đó, dễ dàng tra được xe taxi cô ngồi lái về hướng nào.
Định vị nhanh chóng được gửi đến điện thoại di động của Nghiêm Thừa Trì.
Hai chiếc xe một trước một sau rời khỏi biệt thự.
Cậu Trì, camera gần biệt thự chỉ có thể xác định cô Hạ rời đi từ hướng này, đi tiếp nữa chỉ sợ khó mà nói được.
Tài xế quay đầu lại, cung kính báo cáo.
Cho người điều tra viện mồ côi mà cô ấy làm từ thiện trước đó, xem chỗ đó ở đâu.
Nghiêm Thừa Trìnhìn lướt qua ngã ba ở phía trước, hơi nheo mắt lại.
Đã điều tra rồi, nhưng viện mồ côi đó không phải ở hướng này ạ.
Xe từ từ dừng lại bên vệ đường, tài xế căng thẳng nhìn về phía Nghiêm Thừa Trì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.