Chương 1650: Hai thân phận của bạch thần á! (14)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 642 chữ
- 2022-02-16 03:57:15
Hai ngày qua anh được nghỉ phép, không đưa em đi dạo thì anh cũng thấy rất nhàm chán.
Vậy nên tính ra, vẫn là em cứu vớt tên luật8 sư quèn vô vị là anh đây.
...
Nghiêm Thư Mạt không ngờ Duật Độ lại nói vậy, trong lòng hơi cảm động, ngoan ngoãn gật đầu.
Cái tên này cứ lướt qua trong đầu cô, trái tim của Nghiêm Th6ư Mạt liền thắt lại.
Anh đã trở về, nhưng cô vẫn chưa biết rõ anh là ai.
Nếu một giây sau phải chết, cô rất muốn gặp anh một lần...
Nghiêm Thư Mạt lấy tay vỗ vỗ mặt mình để không suy nghĩ lung tung.
Coi chừng!
Vừa ngẩng đầu, Nghiêm Thư Mạt đã n5hìn thấy ở ngã rẽ đột nhiên có một chiếc xe phóng ra, lao thẳng về phía đầu xe của bọn họ.
Cô vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
V3ậy em cũng phải cảm ơn anh, vốn dĩ hai ngày nay tâm trạng em thật sự không tốt, có anh ở bên em cũng vui hơn nhiều.
Ít nhất, cô cũng kh9ông vừa nhắm mắt lại là nhớ tới Bạch Thần Á.
Bạch Thần Á...
Rầm...
Một tiếng động trầm đục vang lên, hai chiếc xe liền đâm vào nhau.
Em không sao chứ?
Duật Độ đạp phanh lại, rồi lập tức quay sang nhìn Nghiêm Thư Mạt đang ngồi ở ghế lái phụ.
Mái tóc ngắn toát ra vẻ bất cần, bộ âu phục bình thường không trang trọng bằng âu phục chính thức nhưng mặc trên người anh lại toát ra vẻ cao quý, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Vừa nhìn thấy gương mặt nọ, Nghiêm Thư Mạt liền ngây ngẩn cả người.
Vừa định hỏi là đã xảy ra chuyện gì thì cô thấy chiếc xe phía trước mở cửa ra, một bóng dáng cao ráo từ trên xe bước xuống.
Gương mặt đẹp hoàn hảo như được Thượng để điêu khắc tỉ mỉ.
Bạch Thần Á dựa người vào cửa xe, nhếch mày nhìn cô.
Nghiêm Thư Mạt, xe của hai người đụng vào xe anh, có phải nên có một lời giải thích không nhỉ?
Đôi môi mỏng của Bạch Thần Á hơi mím lại, đôi con ngươi như đá đen lóe lên ánh sáng kì lạ, tựa như sự kết hợp hoàn hảo giữa thần và quỷ, nhìn chằm chằm cô không chớp mắt, giống như muốn nhìn sâu vào linh hồn cô, khiến người ta xao xuyến.
Bạch Thần Á, anh đừng có vừa ăn cướp vừa la làng! Rõ ràng là anh không giảm tốc khi rẽ.
Vụ tai nạn xe này là trách nhiệm của anh!
Duật Độ nhìn người trước mặt, sắc mặt lập tức trầm xuống.
Cô giơ tay lên, nhéo vào má mình, muốn chắc rằng không phải vừa rồi mình hoảng sợ mà xuất hiện ảo giác.
Không chờ cô hiểu ra là chuyện gì đang diễn ra, cửa xe bên ghế lái phụ đã bị mở ra.
Thấy mặt cô đờ đẫn, anh vội vàng tháo dây an toàn cho cô rồi kiểm tra khắp người cô.
Là anh quá bất cẩn, anh đã dùng tốc độ nhanh nhất để đạp phanh lại, không ngờ vẫn đâm phải có phải đã làm em sợ rồi không?
Em không sao, chỉ bị giật mình thôi...
Hồi lâu sau, Nghiêm Thư Mạt mới lí nhí nói.
Cô không những bị hoảng sợ bởi bị đâm xe, mà vừa rồi khi cô nghĩ là mình sẽ chết, ý nghĩ đầu tiên trong đầu cô cũng làm cô sợ.
Vừa rồi, người đầu tiên cô nghĩ đến là Bạch Thần Á...
Anh chưa bao giờ tin vào sự trùng hợp.
Thế mà vừa ra khỏi nhà họ Nghiêm, bọn họ đã trùng hợp đụng độ Bạch Thần Á.
Căn bản là anh ta cố ý!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.