Chương 1654: Con dâu về ra mắt cha mẹ chồng! (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 624 chữ
- 2022-02-16 03:57:15
Xin lỗi, em chạy nhanh quá, chị không sao chứ?
Nghiêm Thư Mạt dừng chân lại, đứng vững rồi mới vội vàng nói xin lỗi.
Ngay sau đó, cô8 tò mò nheo đôi mắt to khi nhìn thấy Dư Tâm Tinh đang đứng trước mặt mình.
Chị mới tới đây hả? Sao từ đó đến giờ em chưa từng gặp ch3ị?
Chẳng qua là từ trước đến giờ Nghiêm Thư Mạt chưa từng gặp cô mà thôi...
Cô muốn ăn cơm không? Tôi bưng lên cho cô.
Ng5he thấy bụng của Nghiêm Thư Mạt đã réo cả lên, Dư Tâm Tinh không trả lời câu hỏi của Nghiêm Thư Mạt mà đi vào phòng ăn trước, đi vào phòng bếp, bưng đồ ăn ra cho Nghiêm Thư Mạt.
Hành động của Dư Tâm Tinh lập tức khiến cho Nghiêm Thư Mạt hiểu lầm, tưởng cô ấy thật sự là người làm mới của biệt thự nhà họ Thượng.
Chị thật là tốt!
Nghiêm Thư Mạt vội vàng kéo ghế ra, ý bảo Dư Tâm Tinh ngồi xuống bên cạnh mình, rồi lấy một bộ bát đũa để trước mặt cô ấy.
Em cho chị biết, món sườn xào chua ngọt này ngon số dzách luôn, không biết chú xinh đẹp tìm được đầu bếp ở đâu, lần nào tới em cũng có thể ăn hết một đĩa.
Chị nếm thử xem...
Còn có tôm hùm hấp nữa này...
Sò hấp cũng ngon lắm...
Nói đến ăn uống, Nghiêm Thư Mạt lập tức biến thành con bé nói nhiều.
Hơn nữa, em không mang họ Thượng, có thể không cần tuân theo quy tắc của nhà họ Thượng, chị ăn với em đi mà.
Nghiêm Thư Mạt chu môi nũng nịu.
Nhìn gương mặt nhỏ xinh và ánh mắt thiện lương của cô, lòng Dư Tâm Tinh hơi lung lay.
Cô khẽ gật đầu, đáp ứng yêu cầu của Nghiêm Thư Mạt.
Dư Tâm Tinh không ngờ là lại có ngày cô chạm mặt với Nghiêm Thư Mạt, chỉ biết há mồm chứ không biết nói gì.
Nghiêm Thư Mạ9t không biết cô là ai, nhưng cô biết Nghiêm Thư Mạt.
Tính ra, Dư Tâm Tinh đã nhìn Nghiêm Thư Mạt từ một cô bé lớn lên thành một thiếu6 nữ.
Nhà họ Thượng có quy tắc của nhà họ Thượng, tôi không có tư cách ăn cơm với cô.
Tôi xin phép đi làm việc tiếp.
Dư Tâm Tinh nở nụ cười khổ, quay người định rời đi, nhưng Nghiêm Thư Mạt lại nắm lấy tay cô lần nữa.
Thật sự là rất nhiều đồ ăn, một mình em không ăn hết rất lãng phí.
Một mình em không ăn hết nhiều món vậy đâu, với lại còn rất chán nữa, chị ăn cơm chưa? Hay là chị ăn với em nhé!
Sau khi Dư Tâm Tinh bưng hết đồ ăn lên, Nghiêm Thư Mạt liền duỗi tay nắm lấy cổ tay cô ấy.
Chỗ cô nắm vào, vừa hay là vết thương của Dư Tâm Tinh.
Dư Tâm Tinh đau đến xuýt xoa, sợ Nghiêm Thư Mạt nhận ra điều khác thường, nên cố chịu đựng không kêu thành tiếng, chỉ nhẹ nhàng lắc đầu rồi rút tay mình về.
Cô vừa nhét đồ ăn ngon vào miệng vừa liên tục giới thiệu cho Dư Tâm Tinh.
Thấy Dư Tâm Tinh ăn uống tao nhã, cô không kìm được mà lẩm bẩm.
Chị thật xinh đẹp, lại có khí chất, không hề giống người giúp việc chút nào.
Nếu không phải em biết chú xinh đẹp không có bạn gái, em đã nghi chị là bà chủ của nhà họ Thượng đấy.
Khụ khụ!
Nghiêm Thư Mạt vẫn chưa nói dứt lời, Dư Tâm Tinh đã bị sặc canh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.