Chương 1668: Con dâu đến gặp cha mẹ chồng! (15)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 636 chữ
- 2022-02-16 03:57:15
...
Trái tim của Nghiêm Thư Mạt lập tức thắt lại.
Cô há to miệng, nhất thời không biết phải nói gì.
Muốn cúp máy nhưng nghĩ đến Bạ8ch Thần Á nói mẹ anh bệnh, cô lại mềm lòng.
Nghiêm Thư Mạt căng thẳng cả một đêm.
Ngày hôm sau, vừa thức dậy, cô đã đứng ngẩn người trước tủ quần áo.
Cô chưa từng gặp mẹ của Bạch Thần Á, không biết mẹ anh thích kiểu con gái như thế nào, phải mặc gì ra ngoài để xứng đối với anh đây...
Mạt Mạt, nói gì với anh đi, dù em muốn từ chối anh thì cũng nên chính miệng nói với anh, đừng t3rốn tránh anh, anh sẽ đau lòng lắm.
Bạch Thần Á nhẹ giọng nói, trong giọng nói lộ ra sự cô đơn.
Anh yếu đuối thế này, hoàn toàn khác với n9gười trong ấn tượng của Nghiêm Thư Mạt.
Bạch Thần Á vẫn luôn là chàng trai thông minh, mạnh mẽ và tràn đầy cảm giác bí ẩn.
Tôi sẽ cùng anh về nhà.
Nghiêm Thư Mạt thốt ra.
Dứt lời, cô bỗng lấy lại tinh thần, nghĩ ngợi một hồi mới nói thêm một câu.
Nhưng tôi nói trước, tôi không biết lừa gạt người như anh.
Ngay cả khi anh đã từng lừa cô, anh cũng sẽ không lấy an nguy của ba mẹ mình ra để lừa cô...
Mạt Mạt, về nhà với anh, coi như làm tròn tâm nguyện cuối cùng của mẹ anh, được không em?
Đợi hồi lâu không thấy cô trả lời, Bạch Thần Á lại nói.
Giọng của anh rất nhẹ, như thể sợ làm cô giật mình, nhưng Nghiêm Thư Mạt có thể cảm nhận được sự khẩn cầu trong giọng nói của anh.
Nếu như bị vạch trần, anh phải chịu trách nhiệm về việc đó!
Nghiêm Thư Mạt cúp điện thoại rồi chui vào chăn bông, lấy chăn đắp mình kín mít.
Vừa rồi nhất định là cô bị rớt não, sao lại đồng ý với Bạch Thần Á chứ...
Vừa nghĩ tới cảnh về nhà với anh, tim của cô liền đập rất nhanh.
Bất kể ra sao, anh hiếu thảo với mẹ mình là điều không sai.
Hơn nữa, anh nói là anh và mẹ sống nương tựa vào nhau, tình cảm rất tốt, mẹ anh ngã bệnh, chắc là anh buồn lắm...
Từ nhỏ, Nghiêm Thư Mạt đã lớn lên trong tình yêu thương của ba mẹ, chỉ cần vừa nghĩ tới Nghiêm Thừa Trì hoặc là Hạ Trường Duyệt ngã bệnh là cô đã buồn muốn khóc rồi.
Không ai6 biết anh là ai, không ai biết gì cả, chỉ biết rằng anh không phải là người bình thường, có thể xuất hiện bất cứ lúc nào và cũng có thể rời đi bất 5cứ lúc nào, giống như anh là người không thuộc về nơi này vậy.
Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là sẽ rời đi.
Nghiêm Thư Mạt thậm chí cũng không biết nhà anh ở đâu...
Mẹ anh ngã bệnh thật sao?
Nghiêm Thư Mạt cắn môi, hỏi.
Mạt Mạt, không có ai lại lấy chuyện này ra đùa đâu.
Bạch Thần Á chậm rãi lên tiếng, giọng lo lắng.
...
Trong lòng Nghiêm Thư Mạt cũng cuống lên, thầm hối hận vì vừa rồi cô đã hỏi anh như thể.
Quần áo quá trang trọng có nghiêm túc quá không? Nhưng thường phục quá tùy ý sẽ khiến người ta cảm thấy cô chưa đủ lịch sự...
Nghiêm Thư Mạt nhìn chằm chằm vào tủ quần áo, rầu rĩ chau mày.
Còn chưa xuất phát mà cô đã hối hận vì đã đồng ý với Bạch Thần Á rồi.
Reng reng...
Chuông điện thoại di động vừa vang lên, Nghiêm Thư Mạt lập tức lấy lại tinh thần, chạy tới nhận điện thoại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.