Chương 1675: Tâm bệnh của bạch thần á (6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 671 chữ
- 2022-02-16 03:57:15
Nhưng Bạch Thần Á lại làm như không nhìn thấy vẻ sửng sốt của cô, ôm cô đi thẳng đến trước mặt bà Bạch.
Mẹ, sức khỏe mẹ không8 tốt thì đừng lo lắng quá nhiều.
Mạt Mạt rất thích trẻ con, cô ấy nhất định sẽ sớm cho mẹ lên chức bà nội.
Bạch Thần Á nói, 3vừa dứt lời lại nói vài chuyện về việc kinh doanh của nhà họ Bạch với bà Bạch.
Bị anh ôm trong vòng tay, Nghiêm Thư Mạt tựa v9ào ngực anh, nhưng cô đã hoàn toàn không còn nghe thấy anh nói gì, trong đầu chỉ đọng lại câu nói: Nhất định Mạt Mạt sẽ sớm cho mẹ lê6n chức bà nội...
Khoan đã, không phải anh nói rằng tâm nguyện lớn nhất của mẹ anh bây giờ là thấy anh có bạn gái, vậy nên anh mới nhờ cô giả làm bạn gái sao? Sao bây giờ tâm nguyện lớn nhất của mẹ anh lại thành cháu trai rồi?
Còn nữa, lúc nãy, khi bà Bạch vừa nhìn thấy cô, trong mắt bà có vẻ ngạc nhiên, không giống là đã xem qua ảnh chụp của cô, mà giống mới lần đầu nhìn thấy cô hơn...
Bạch Thần Á, có phải anh có chuyện gì giấu tôi đúng không?
Nghiêm Thư Mạt ngẩng phắt đầu lên.
Cô luôn cảm thấy lạ lạ ở đâu đó nhưng lại không nói được là lạ ở đâu.
Cả người Nghiêm 5Thư Mạt nhẹ tênh, thậm chí không biết là mình được Bạch Thần Á dẫn ra khỏi phòng bà Bạch khi nào.
Sau khi đi vào phòng ngủ của anh, cô lập tức lấy lại tinh thần, nắm lấy vạt áo của Bạch Thần Á.
Nghiêm Thư Mạt nhìn lướt qua, thấy rằng nó là một bản báo cáo phẫu thuật thì lập tức ngây người.
Trong đầu nhanh chóng hiện lên hình ảnh của bà Bạch mà cô mới gặp vừa rồi, hồi lâu sau mới há hốc mồm.
Bạch Thần Á, mẹ anh bảo tôi sinh con, tại sao anh không giúp tôi, mà còn bảo tôi sinh hai đứa?
Nghiêm Thư Mạt chu môi, tức giận nhìn anh.
Cô được anh nhờ giúp đỡ, nhưng cuối cùng anh lại không đứng về phía cô.
Mạt Mạt, mẹ anh...
Đôi con người của Bạch Thần Á co lại, muốn nói lại thôi.
Ngay sau đó, anh nắm tay cô đi tới bàn sách của mình, rút một tập hồ sơ từ trên giá sách ra, đặt trước mặt cô.
Mạt Mạt, sức khỏe của mẹ anh không tốt.
Bác sĩ nói, bà không thể bị kích động.
Đôi chân của bác gái...
Ừ, năm anh bốn tuổi, mẹ anh trở thành người tàn phế vì một vụ bắt cóc.
Nhiều năm trôi qua, bà luôn ngồi trên xe lăn.
Một mình cô thật sự không thể nào sinh con được.
Cô không có khả năng đó...
Cháu trai là chấp niệm lớn nhất của bà bây giờ.
Nét u buồn thoáng qua trong mắt của Bạch Thần Á, nhìn cô với vẻ mặt bị thương.
Nghiêm Thư Mạt lập tức mủi lòng.
...
Tim của Nghiêm Thư Mặt đập mạnh.
Nếu không phải chính miệng Bạch Thần Á nói với cô, cô hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi là một người trông hòa nhã như bà Bạch thế mà lại không đi đứng được.
Vậy cũng không thể lừa bà ấy như thế này được.
Chúng ta đâu phải là người yêu thật sự của nhau, sao có thể kết hôn sinh con? Trước sau gì bà ấy cũng phát hiện...
Vừa rồi cô căng thẳng đến độ suýt lỡ miệng nói ra.
Rõ ràng là nhìn bà chẳng khác gì người bình thường.
Anh học ngành tâm lý học tội phạm là vì bác gái sao?
Nhớ đến điều gì đó, Nghiêm Thư Mạt vội nắm lấy tay của Bạch Thần Á.
Trước đây, khi cô hỏi anh, anh từng nói là khi nào gặp mẹ anh, cô sẽ có câu trả lời.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.