Chương 1697: Bữa tiệc (12)


Chiếc đàn violin trên tay cô như biến thành một thứ vũ khí, âm thanh da diết bất ngờ bóp chặt trái tim của mọi người, khiến nhịp tim củ8a mọi người nhấp nhô theo nhịp điệu âm nhạc trầm bổng của cô...

Bản nhạc mà Nghiêm Thư Mạt chọn là một bản nhạc ca tụng tình y3êu, nói về một chuyện tình đẹp nhưng buồn.

Khúc mở đầu rung động tựa như mối tình đầu, có thể can đảm phấn đấu quên mình vì nh9au...

Tưng...
Nốt nhạc cuối cùng phát ra, xung quanh im lặng như tờ.
Không có ai nói chuyện, người ở dưới bục phát biểu đều khép hờ mắt, tựa như vẫn còn chìm đắm trong tiếng đàn vừa rồi, không cách nào tự kiềm chế.
Một giây.
Thật muốn biết cuối cùng hai người họ có ở bên nhau không...

Không ngờ Nghiêm Thư Mạt lại giỏi như vậy, cô ấy đàn violin ăn đứt cô La luôn rồi.
Gì mà cô gái tài năng nhất chứ, còn không bằng một cô gái xuất thân bình thường...

Tôi biết ngay là mắt nhìn người của cậu Bạch sẽ không sai mà.
Tự nhiên tôi muốn ship cặp đôi này quá đi...

Bạch Thần Á đứng trong đám đông, nhìn cô gái có dáng vóc nhỏ xinh nhưng tràn đầy năng lượng trên sân khấu, đôi mắt như đá đen của anh bắn ra tia chiếm hữu nồng đậm.
Anh biết cô là cô chủ nhà họ Nghiêm, cầm kỳ thi họa đều không tệ, nhưng anh không ngờ rằng cô lại có thể biểu diễn xuất sắc như vậy.
Xuất sắc đến nỗi khiến mọi người trố mắt há mồm.
Hai giây.
Ba giây.
Không biết ai hoàn hồn trước, vỗ tay.
Ngay sau đó, cả sảnh tiệc đều là tiếng vỗ tay như sấm rền!
Thật tuyệt vời! Tôi chưa từng nghe màn trình diễn violin nào hay như vậy...
.

Tôi sẽ không nói là tôi không có tiền đồ mà khóc đâu.
Tại sao bản nhạc này lại buồn như vậy chứ.
Nhưng thời gian dần trôi, tiết tấu của bản nhạc liền chậm lại, trở nên du dương, uyển chuyển như khóc như kể, như hai ng6ười cách xa nhau vạn dặm đang nhung nhớ người yêu của mình.
Nghiêm Thư Mạt tập trung biểu diễn, từ từ không còn nghe thấy âm t5hanh gì xung quanh.
Chỉ có cô và chiếc đàn violin trên tay cô.
Người và đàn hợp nhất.
Còn khách khứa dưới bục như có thể nhìn thấy những hình ảnh chân thực từ màn trình diễn của cô, giống như màn hình lớn của một bộ phim đang kéo ra trước mặt họ...
Cảm nhận chuyện tình đẹp nhưng buồn theo tiếng đàn của cô.
Mạt Mạt của anh tựa như một viên ngọc thô và sạch sẽ y như tờ giấy trắng vậy.

Anh bắt đầu hơi hối hận vì đã để cô ra gặp mọi người rồi.

Bây giờ anh chỉ muốn giấu cô đi, không cho bất cứ ai nhìn thấy! Bạch Thần Á bước lên bục cao, ôm lấy gương mặt đang đờ đẫn vẫn chưa thoát khỏi bản nhạc của Nghiêm Thư Mạt, cúi đầu hôn cô thật sâu.


Um...


Nghiêm Thư Mạt vừa mới động đậy, Bạch Thần Á đã thuận thế cạy mở miệng cô, tấn công vào bên trong, chỉ muốn khám cô vào cơ thể mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.