Chương 1718: Tới nhà chào hỏi! (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 641 chữ
- 2022-02-16 04:02:32
Vốn dĩ con định sắp xếp cho em ấy đến biệt thự ở, nhưng ba biết đấy, tính tình của Mạt Mạt quá bay nhảy, em ấy không thích được đối xử đặc 8biệt, cuối cùng vẫn không chịu ở biệt thự, mà đến khách sạn ở ạ.
Thánh bẻ lái!
Trái tim vọt lên cổ họng của Nghiêm Thư Mạt lập tức3 trở về đúng vị trí, điên cuồng gật đầu lia lịa.
Đúng đúng, là như anh nói đó ba.
Công chúa nhỏ của ông, ông nguyện cưng chiều.
Còn con trai ông mà không vâng lời như thế thì có khi đã bị đánh gãy chân từ lâu rồi! Nghiêm Thư Hãn đứng kế bên chau mày nhìn dáng vẻ tiêu chuẩn của hai cha con Nghiêm Thừa Trì, bó tay đi về phòng mình.
Nghiêm Thư Mạt ở lại phòng khách nịnh nọt Nghiêm Thừa Trì hồi lâu, mãi đến khi trợ lý Kim đến nhắc nhở ông là buổi họp báo của đoàn phim đã kết thúc, đã có thể đi đón Hạ Trường Duyệt.
Gương mặt cương nghị của Nghiêm Thừa Trì dịu xuống, xoa đầu Nghiêm Thư Mạt.
Đừng tưởng là ba không biết trong đầu con đầy ý đồ xấu.
Chuyện này có ẩn tình bên trong, ba không điều tra, coi như là cảnh cáo con.
Nếu còn lần sau thì không dễ gạt ba vậy đâu!
Con bảo đảm là sẽ không có lần sau!
Nghiêm Thư Mạt giơ tay lên, nói không hề suy nghĩ.
Cô liếc qua liếc lại đôi mắt to lém lỉnh rồi đứng ở sau lưng Nghiêm Thừa Trì.
Ba xem tạp chí lâu vậy rồi, nhất định là rất mệt, để con bóp vai cho ba nhé...
Con cáo nhỏ.
Nghiêm Thừa Trì mỉm cười, trong mắt là sự cưng chiều không thể che giấu.
Vậy nên ba à, bây giờ ba đã biết là ba h9iểu lầm con chưa? Con rất ngoan!
Nghiêm Thư Mạt nắm tai, từ từ nhích đến gần Nghiêm Thừa Trì, ôm cánh tay ông bắt đầu nũng nịu.
B6a, con thật sự không nói dối ba...
...
Nghiêm Thừa Trì hơi cau mày như thể đang nghi ngờ.
Những lời khai của hai đứa con ông khô5ng có sơ hở, cộng thêm những tài liệu kia đúng là những hợp đồng vừa mới ký kết từ thành phố Z.
Lúc này, Nghiêm Thừa Trì mới nhanh chóng đứng dậy, vừa mặc áo khoác âu phục, vừa sửa lại mái tóc của mình.
Minh tinh nhỏ với đạo diễn lớn gì đó, làm gì đẹp trai hơn ông? Nhưng Hạ Trường Duyệt nhìn lâu là không được!
Trước khi đi, ông còn ngoảnh lại nhìn công chúa nhỏ của mình một lát.
Ngoan ngoãn ở bên trong nhà cho ba, không được đi lung tung, nghe chưa?
Con nhất định sẽ không đi đâu hết!
Nghiêm Thư Mạt lập tức đứng thẳng người, nhìn Nghiêm Thừa Trì đi khuất mới quay đầu chạy lên phòng mình.
Cô đã ngồi xe suốt quãng đường, lại còn bị phạt đứng ở phòng khách lâu như vậy, sớm đã mệt lả người rồi, nào còn sức mà chạy đi đâu nữa.
Bây giờ cô chỉ muốn nằm ình lên chiếc giường ấm áp của mình, ngủ ba ngày ba đêm mà thôi!
Đứng lại!
Nghiêm Thư Mạt vừa đi đến cửa phòng, còn chưa kịp mở cửa đã nghe thấy một giọng nói lạnh buốt vọng đến từ sau lưng.
Vừa quay đầu lại, cô đã thấy Nghiêm Thư Hãn đang đứng dựa vào đầu bậc thang.
Xem ra, anh đã chờ cô rất lâu rồi.
Anh, ba đã đi rồi, mà ba cũng không đáng sợ như anh, em sắp mắc bệnh tim vì anh luôn ấy.
Nghiêm Thư Mạt vuốt ngực mình, bĩu môi phàn nàn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.