Chương 1720: Tới nhà chào hỏi! (3)


Hồi lâu sau, Nghiêm Thư Mạt vẫn ngơ ngác ngồi trên giường.

Đến khi định thần, cô không đi nhặt điện thoại, mà lại chu8i vào chăn, nhắm mắt ngủ lại.

Nhất định là cô vẫn chưa tỉnh ngủ.
Nếu để bà Bạch đến trước mặt ba cô hỏi cưới cô thật thì chuyện cô đi công tác trước đó sẽ bại lộ.
Chỉ mới nghĩ đến phản ứng của Nghiêm Thừa Thì thôi mà Nghiêm Thư Mạt đã cảm thấy là mình chết chắc...
Thể là lập tức cầm điện thoại ngồi bật dậy.
Đây là mơ.
Đợi cô tỉnh ngủ sẽ không3 sao nữa.

Reng reng...
Tiếng chuông di động lại không ngừng vang lên hệt như tiếng chuông gọi hồn.

Đúng ạ, họ đã đi công tác, hơn nữa còn ra nước ngoài công tác, đoán chừng không thể về được trong vòng ba đến năm ngày.
Hay là bác về nhà trước, khi nào họ về, cháu sẽ nói với họ.

Không cần phiền vậy đâu Mạt Mạt, chỉ vài ba ngày thôi mà, bác đã đặt khách sạn rồi, vừa hay ở lại thành phố S chơi vài ngày cũng được.
Chờ khi nào ba mẹ cháu về, bác sẽ qua gặp họ.
Bà Bạch cười tủm tỉm, trả lời.
Không đợi Nghiêm Thư Mạt trả lời, bà đã nói tiếp.

Bác biết mấy thanh niên các cháu đều đề xướng kết hôn muộn.
Vốn dĩ bác cũng không muốn hối thúc hai đứa, nhưng sức khỏe của bác...

...
Đích thân tới nhà?!
Nghiêm Thư Mạt lập tức cuống đến độ như kiến bò trên chảo nóng.
Khó khăn lắm cô mới có thể tung hỏa mù với ba cô.
Nghiêm Thư Mạt nhìn cuộc gọi đã cúp, đơ người nằm vật ra giường, hồi lâu sau vẫn không nhúc nhích.
Trong đầu chỉ còn lại một suy nghĩ: Tiêu đời rồi...
Một giây sau, nghĩ đến điều gì đó, cô lại cầm điện thoại, gọi cho Bạch Thần Á.
Chờ khi nào họ tan làm, bác sẽ tới nhà cháu để chào hỏi.
Bên bác là nhà trai, phải nên chủ động trước.
Vì vậy, bác mới gọi điện cho cháu, để hỏi địa chỉ cụ thể của nhà cháu.

Mạt Mạt à, cháu có hiểu được lòng bác không?
Bà Bạch sụt sịt trong điện thoại, lòng của Nghiêm Thư Mạt cũng chùng xuống theo.

Bác, cháu hiểu, nhưng ba mẹ cháu bận việc quá, có thể là không có thời gian...
.

Bác biết, bác biết là ba mẹ cháu không có thời gian, nên bác đã đích thân tới thành phố S.
Nghiêm 9Thư Mạt vớ lấy điện thoại, định cúp máy,nhưng cuối cùng vẫn không kìm được mà nhận.

Bác gái, ngại quá, vừa rồi cháu6 lỡ tay cúp máy.
Cháu đang định gọi lại cho bác đây ạ.

Không sao, có phải bác tới quá đột ngột nên làm cháu giật m5ình không?
Bà Bạch cười tươi rói, hỏi.

Bác à, ờm...
không phải cháu không đồng ý, mà là, là...
là ba mẹ cháu đã đi công tác rồi ạ, bọn họ không ở thành phố S
Nghiêm Thư Mạt nảy ra ý tưởng.

Số điện thoại quý khách vừa gọi hiện đang tắt máy, xin quý khách vui lòng gọi lại sau...
Tiếng nhắc nhở máy móc truyền ra từ trong điện thoại.

Tắt máy!

Lúc này mà anh lại dám tắt máy! Mẹ anh đã tìm đến tận nhà cô rồi...

Nghiêm Thư Mạt cúp điện thoại, thay quần áo, bần thần xuống lầu.

Trong đầu không ngừng suy nghĩ: Cô cứ thể mặc kệ mẹ của Bạch Thần Á có phải là không hay lắm không? Bà Bạch đi đứng bất tiện, không biết có ai ở bên chăm sóc không...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.