Chương 1722: Tới nhà chào hỏi! (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 634 chữ
- 2022-02-16 04:02:32
Mạt Mạt, cháu đến rồi.
Bên cạnh bà Bạch chỉ có quản gia, ngay cả một vệ sĩ cũng không.
Bà đẩy xe lăn về phía N8ghiêm Thư Mạt.
Cháu đã làm xong hết việc chưa? Sao lại có thời gian đến đây với bác thế? Bác không báo gì đã đ3ến chào hỏi ba mẹ cháu, có phải đã gây phiền phức cho cháu rồi không?
Cháu được nghỉ hai ngày ạ.
Nghiêm Thư Mạt đi đ9ến bên cạnh quản gia, rất tự nhiên đẩy xe lăn của bà Bạch đi ra khỏi khách sạn.
Trước ánh mắt lo lắng của cô, bà nhanh chóng hiểu ra, cười nói.
Cháu lo cho nó, đúng không?
Cháu yên tâm đi, thằng nhóc đó mạng lớn lắm, bị bắt cóc nhiều lần như thế mà vẫn chẳng sao.
Bạch Thần Á...
thường bị bắt cóc lắm ạ?
Sao nghe giọng điệu của bà ấy cứ như là chuyện thường ngày vậy?
Bây giờ không ai dám bắt cóc nó, nhưng trước đây...
Như nhớ lại chuyện gì đó, bà Bạch cúi đầu nhìn xuống đôi chân đã không còn cảm giác của mình, mắt hơi tối xuống.
Nghiêm Thư Mạt nhớ lại Bạch Thần Á đã từng nói với cô là mẹ anh bị tàn phế trong một vụ bắt cóc ngoài ý muốn, thể là vội vàng ngừng chủ đề đang nói, đẩy bà Bạch ra khỏi khách sạn.
Bác đã quen với việc nó không ở bên cạnh bác rồi.
Nếu lần nào cũng phải lo lắng như thế, chắc bác đã lo đến chết từ lâu rồi.
Nghiêm Thư Mạt lấy làm ngạc nhiên nhìn bà Bạch, hồi lâu sau mới lí nhí hỏi.
Vừa nghe là Bạch Thần Á có việc, Nghiêm Thư Mạt lập tức nhớ lại cảnh khi họ quen nhau trước đây.
Hẳn là lúc đó anh đã bắt đầu truy lùng Phương Vĩ tại buổi tiệc thường niên của Tập đoàn Nghiêm thị? Bây giờ anh lại có nhiệm vụ, vẫn là nhiệm vụ giống như trước đây sao? Có gặp nguy hiểm gì không? Ngẫm nghĩ một hồi, Nghiêm Thư Mạt không khỏi lo lắng, cúi đầu nhìn bà Bạch.
Bác gái, điện thoại của anh ấy đã tắt máy, bác còn biết cách nào liên hệ được với anh ấy không?
Không, sao vậy, có gì không ổn à?
Bà Bạch ngẩn ra.
Bác gái, Bạch Thần Á không đi 6với bác ạ?
A...
Mắt bà Bạch lóe lên, sau đó mới nói.
Nó cũng đi, nhưng vừa đến thành phố S thì nhận được mộ5t cuộc điện thoại, nói là có việc rồi bỏ bác lại.
Bác không quen thuộc thành phố S, không biết có thể đi đâu, nên đã gọi cho cháu.
Bà Bạch trả lời kín kẽ không chút sơ hở.
Bác muốn đi đâu ạ?
Cháu tìm chỗ nào có phong cảnh đẹp, chúng ta uống trà với nhau nhé.
Bà Bạch mỉm cười và nói.
Chỗ có phong cảnh đẹp...
Nghiêm Thư Mạt nghĩ qua những danh lam thắng cảnh của thành phố S một lượt, cuối cùng mắt sáng lên.
Có rồi!
Cô quay đầu nhờ quản gia đón xe, sau đó đỡ bà Bạch lên xe, chạy đến trang viên hoa hồng.
Đây là cơ sở trồng hoa lớn nhất thành phố S.
Trong trang viên có một đài cao.
Đứng trên đó có thể nhìn thấy đủ loại hoa.
Phong cảnh rất đẹp ạ!
Nghiêm Thư Mạt đẩy bà Bạch vào trong, nhẹ giọng giới thiệu với bà.
Nhưng cô không nói cho bà biết, nơi này đã được nhà họ Dịch mua lại từ mười tám năm trước.
Dịch Hải Âm và Nhan Linh đã tháo gỡ khúc mắc giữa họ tại đây, nơi này như là nơi chứng nhân tình yêu của họ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.