Chương 1738: Tam nhi trở về (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 587 chữ
- 2022-02-16 04:02:32
Nghiêm Thư Mạt cấp tốc đứng dậy, định nói cho anh biết là cô đã quyết định sẽ quen anh.
Nhưng nghĩ tới Duật Độ vẫn đang ở bên cạnh, cô 8lại nén xuống.
Đang định hỏi anh là sao anh lại tới đây thì đã thấy anh nhìn cô bằng ánh mắt thất vọng rồi xoay người bỏ đi.
Cô và Duật Độ chỉ ra ngoài ban công việc thôi! Ấy thế mà anh chẳng hề hỏi cô đã đi rồi... 6
Khốn kiếp! Bạch Thần Á, đồ khốn kiếp!
Mạt Mạt, em sao vậy? Có phải nhìn thấy người quen không?
Thấy cô đứng như trời trồng, Duật Độ 5đứng dậy theo cô, nương theo tầm mắt cô nhìn sang, nhưng không trông thấy ai cả.
Mắt Duật Đồ lóe lên, trong mắt lấp lánh ánh sáng âm u.
Không có gì, chắc em nhìn lầm.
Nghiêm Thư Mạt ngượng ngùng ngồi xuống, ăn vài miếng lại đứng dậy.
Em hơi khó chịu trong người.
Về chuyện công việc, hôm nào đó em lại nhờ anh chỉ dạy nhé.
Nghiêm Thư Mạt rút khăn ăn để lên bàn, không đợi Duật Độ nói để anh đưa cô về, cô đã chạy ra khỏi nhà hàng, quên béng là mình không thể chạy quá nhanh, chỉ cảm thấy lòng mình đang bức bối, nếu không chạy, cô sẽ không trút ra được.
Nghiêm Thư Mạt, anh đang chờ câu trả lời chắc chắn từ em, biết em ở đây nên vội vàng chạy tới.
Em thì hay rồi, lén anh đi ăn cơm với người đàn ông khác.
Chuyện không liên quan đến em, em cũng không biết Duật Độ lại ở đó, là anh em đưa em tới.
Nghiêm Thư Mạt ấm ức chu môi.
Nhớ lại ánh mắt vừa rồi của Bạch Thần Á, cô không kìm được mà hỏi.
Hôm qua còn nói thích cô, hôm nay đã hiểu lầm cô...
Cô sẽ không tiếp tục nghĩ đến anh nữa! Nghiêm Thư Mạt định nhấc chân đá cục đá ở ven đường, nhưng vừa nhấc chân lên, trước mắt cô liền xuất hiện một bóng râm.
Ngay sau đó, một giọng nói hấp dẫn chậm rãi vang trên đỉnh đầu cô.
Cô chạy một mạch ra khỏi nhà hàng, hít thở sâu mấy lần mới cảm thấy dễ chịu đôi chút.
Nhưng vừa nghĩ tới Bạch Thần Á nhìn thấy cô mà không nói tiếng nào đã bỏ đi, cô lại cảm thấy uất ức trong lòng.
Ánh mắt ấy của anh rõ ràng là hiểu lầm.
Ăn mặc thục nữ mà tính tình nóng nảy như thế, có phải là không tốt lắm hay không?
Nghiêm Thư Mạt:
...
Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy Bạch Thần Á thì ngạc nhiên chớp mắt.
Không phải anh đã đi rồi sao? Sao lại xuất hiện ở đây...
Không muốn nhìn thấy anh à? Muốn tiếp tục ăn cơm với tên họ Duật kia chứ gì?
Bạch Thần Á ôm cô vào lòng, cúi đầu đặt lên môi cô một nụ hôn.
Đ3i rồi...
Anh không nói với cô câu nào đã đi rồi.
Rốt cuộc anh có ý gì? Còn ánh mắt kia nữa, ánh mắt ấy như là bắt gặp vợ mình 9đang ngoại tình với người đàn ông khác vậy.
Hồi nãy anh nghi ngờ em à? Cảm thấy em bắt cá hai tay sao?
Không.
Bạch Thần Á trả lời không hề suy nghĩ.
Dứt lời, như hiểu ra điều gì đó, anh nhếch mày nhìn cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.