Chương 1763: Dư tâm tinh mang thai! (14)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 556 chữ
- 2022-02-16 04:07:50
Cô Mạt Mạt, ngài Thượng vẫn chưa tỉnh...
Quản gia lo đến độ đỏ cả mắt.
Bác nói sao?
Nghiêm Thư Mạt dừng chân lại8, trong mắt dần hiện ra vẻ kinh ngạc.
Bác sĩ vừa chạm vào ngài ấy là ngài ấy sẽ phòng ngự theo bản năng, mấy bác sĩ đến xem đều hết cách.
Quản gia cũng gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng, chỉ muốn có thể nằm đó thay cho Thượng Lăng Tư.
Đã một đêm rồi, đáng lẽ chú ấy phải tỉnh rượu từ lâu rồi mới phải.
Sa3o đến giờ vẫn chưa tỉnh? Tim của Nghiêm Thư Mạt thắt lại, chạy một mạch lên phòng ngủ của Thượng Lăng Tư, đẩy cửa phòng ra.9
Chú xinh đẹp nhận ra cháu, mau lên, bác đi gọi bác sĩ tới đây, cháu ở đây trông chừng, chú ấy sẽ không đánh cháu đâu.
Nghiêm Thư Mạt mừng rỡ nói với quản gia.
Nghe vậy, quản gia không nhiều lời, lập tức chạy ra ngoài, nhanh chóng đi gọi bác sĩ.
Cô quên cả thở, đè lấy lồng ngực khó chịu, đi đến bên giường của ông.
Thượng Lăng Tư đang ngủ say.
Mặt không có chút huyết sắc nào, tái nhợt đến đáng sợ.
Hai tay ông nắm chặt lấy chăn, như là muốn bóp nát chăn.
Mu bàn tay nổi gân xanh, không ngừng nói mở, nhưng không nghe rõ ông nói gì, cứ như đang gặp ác mộng.
Chủ ấy đã như vậy mà không cho bác sĩ đến khám sao?
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Nghiêm Thư Mạt lập tức nổi giận, quay đầu hỏi quản gia.
Vô ích thôi cô Mạt Mạt, chỉ cần có người tới gần là ngài ấy sẽ kháng cự theo bản năng.
Tôi e nếu cứ như thế, ngài ấy sẽ bị thương nặng hơn.
Quản gia tỏ ra hết cách.
Có Nghiêm Thư Mạt ở đây, cuối cùng Thượng Lăng Tư cũng để cho bác sĩ kiểm tra một cách thuận lợi.
Là ngộ độc rượu, may mà không nghiêm trọng.
Vậy cũng không thể không làm gì!
Nghiêm Thư Mạt nghiến răng, đích thân bước tới định đỡ Thượng Lăng Tư dậy.
Cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị ông đánh.
Nhưng cô vừa chạm tay vào người Thượng Lăng Tư, ông chỉ hơi nhíu mày và hơi nâng cánh tay lên, nhưng sau đó lại nhanh chóng bỏ xuống.
Ông có thể cảm nhận được người ở bên cạnh mình là công chúa nhỏ mà ông cưng chiều từ nhỏ đến lớn...
Thượng Lăng Tư như thế này, chắc chắn là ngã bệnh rồi.
Nếu cứ tiếp tục để ông nằm ở nhà, e rằng ông sẽ không tỉnh lại thật mất.
Tôi đã đi mời bác sĩ, bác sĩ cũng đã tới xem qua, nhưng ý thức phòng bị của ngài Thượng quá mạnh.
Khi ngủ, ngài ấy cũng không cho ai tới gần.
Vậy thì đưa đến bệnh viện.
Gọi vệ sĩ tới khiêng chú ấy lên xe, lập tức đưa đến bệnh viện!
Nghiêm Thư Mạt nắm chặt hai tay, gằn giọng sai bảo.
Để tôi tiêm cho ngài Thượng một mũi, có lẽ ngài ấy sẽ tỉnh lại nhanh thôi.
Sau khi kiểm tra, bác sĩ mới kính cẩn nói, những người trong phòng lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.