Chương 1781: Bị phát hiện (10)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 650 chữ
- 2022-02-16 04:07:50
Tuy không dám nói ra vì e dè uy danh của Nghiêm Thừa Trì, nhưng họ không đối xử với cậu như Nghiêm Thư Hãn.
Chỉ có Thượng L8ăng Tư là yêu thương cậu như con trai ruột của mình.
Nếu tốt như thế, vậy cháu cũng nhất định sẽ thành thật với chú, đúng3 không?
Thượng Lăng Tư hỏi, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, cẩn thận quan sát Dương Thư Trần.
Tuy rằng trong người cháu một nửa dòng máu của người nhà họ Dương, nhưng muốn thu phục những người trong nhà họ Dương cũng cần phải bỏ công sức.
Cháu bận đến mắt thâm quầng luôn đây này.
Dương Thư Trần nói rồi chỉ vào quầng thâm trên mặt mình, phàn nàn với Thượng Lăng Tư.
Nhưng nếu là Dương Thư Trần thì khác.
Tính cách của Dương Thư Trần cực kì giống Thượng Lăng Tư, chỉ sợ thiên hạ không loạn, ngay cả Nghiêm Thừa Trì cũng không ghìm nổi cậu.
Quan trọng hơn cả là, khi còn nhỏ, Mạt Mạt là cô bé luôn khiến người ta lo lắng, đi đâu cũng phải có người đi theo, để tránh cho cô bị người ta lừa chỉ bằng một chiếc bánh ngọt.
Khi đến biệt thự nhà họ Thượng, cháu không thấy chú nên đã đi về.
Dương Thư Trần dừng một lát mới nói tiếp.
Hai ngày nay, cháu đều ở nhà bà ngoại để xử lý chuyên sản nghiệp của nhà họ Dương.
Chú cũng biết là cháu được nhận làm con thừa tự của nhà họ Dương mà.
Dương Thư Trần đã theo Mạt Mạt ra vào cái lỗ chó đó không ít lần.
Cậu biết nơi đó là nơi có thể ra vào biệt thự nhà họ Thượng! Nếu nói cậu giúp Dư Tâm Tinh rời đi từ nơi đó, Thượng Lăng Tư tin.
Chú Thượng, chú có chuyện gì muốn hỏi cháu chăng?
Dương Thư Trần dựa người vào ghế sô pha, ngồi thẳng người rồi mới nhìn Thượng Lăng Tư.
Xưa nay ông không nghi9 ngờ Mạt Mạt là vì Mạt Mạt quá đơn thuần.
Dù Mạt Mạt đã từng gặp Dư Tâm Tinh, biết được thân phận của Dư Tâm Tinh, muốn gi6úp cô ấy cũng sẽ chạy tới năn nỉ ông.
Với cái đầu của Mạt Mạt, chắc chắn sẽ không nghĩ ra cách hay như vậy, có thể im hơi 5lặng tiếng đưa người ra khỏi biệt thự của ông.
Nghe vậy, đôi con người của Thượng Lăng Tư co lại.
Chú nghe quản gia nói là cháu chỉ đến trong chốc lát, không gặp chú là ra về.
Nhưng chú nhớ, trước đây mỗi lần về nước, dù chú không có ở nhà, cháu cũng sẽ ở lại nhà chú mấy ngày, sao lần này lại phá lệ?
Có thể trở thành người nắm quyền của nhà họ Thượng, Thượng Lăng Tư cũng không dễ gạt như vậy.
Cháu đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, chú hỏi đi, không cần dùng hình, cháu nhất định sẽ thú nhận toàn bộ.
Cháu về nước khi nào? Đã gặp những ai? Sau khi rời khỏi biệt thự của chú, cháu đã đi đâu?
Thượng Lăng Tư chau mày, hỏi một hơi rất nhiều câu.
Xưa nay, cách ông chung đụng với Dương Thư Trần, đó là thẳng thắn.
Không cần qua loa và đối phó, cũng không cư xử với cậu như trẻ con.
Họ như những người bạn vậy, chung đụng với nhau một cách thoải mái nhất.
Ngày đầu tiên về nước, cháu đến nhà chú để báo cáo, nhưng trước khi đến, cháu đã đi gặp chị của cháu.
Chỉ vài ba câu đã hỏi vào trọng điểm.
Còn không phải là vì chị cháu sao? Biết cháu về, chị ấy liền báo cho ba cháu.
Cháu không thể làm gì khác hơn là chạy đến nhà bà ngoại nhờ bà bảo vệ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.