Chương 1797: Em là người anh muốn giữ lại nhất (2)


Chẳng lẽ cô đã nhớ lại? Nhớ lại chuyện ông đã từng không màng tới cô hết lời cầu xin, nhất định bắt cô bỏ đứa bé kia...

Cô từng nói là cô 8hận ông.

Nếu nhớ lại, cô nhất định sẽ mang đứa trẻ rời xa ông và không bao giờ để ông tìm thấy nó nữa.
Ngay khi cô tưởng là Thượng Lăng Tư sẽ đẩy cô ra, thì ông lại đột nhiên ôm cô vào lòng.

Mạt Mạt, cháu cũng cảm thấy chú là người máu lạnh vô tình sao? Ngay cả con ruột của mình cũng có thể bỏ được...
Thượng Lăng Tư ôm chặt lấy Nghiêm Thư Mạt, nhìn chằm chằm vào khoảng không mù mịt sau lưng cô, hỏi cô nhưng lại như đang tự hỏi bản thân mình.

Không phải, không phải đâu! Chú xinh đẹp không phải là người như thế.
Nhưng Thượng Lăng Tư dường như không cảm thấy đau.

Chú xinh đẹp...
Vừa đi đến cửa, Nghiêm Thư Mạt đã nghe thấy tiếng động trong5 phòng.
Cô vội vàng đẩy cửa đi vào.

Choáng
Thượng Lăng Tư đặ3t mạnh chai rượu xuống khay trà bằng thủy tinh, âm thanh chói tai phát ra.
Thượng Lăng Tư đấm mạnh vào hàng rào ban công như bị điên.

Rầm rầm rầm!
Cú nào cú nấy cũng dùng hết sức.
Mu bàn tay nhanh chóng bị rách da, máu thấm ra, chảy xuôi theo kẽ ngón tay của ông. 6
Trông thấy cảnh tượng trước mắt, cô hoảng hồn, đứng ngây người ở cửa, thậm chí quên cả bước tới ngăn cản Thượng Lăng Tư.
Mọi thứ trong căn phòng rộng lớn đều rất ngăn nắp và gọn gàng như lúc Dư Tâm Tinh rời đi, chỉ riêng ban công là đầy vỏ chai rượu...
Thượng Lăng Tư đang đấm vào lan can như điên.
Cháu biết là chú không phải!
Nghiêm Thư Mạt ra sức lắc đầu, hai tay nắm thật chặt vạt áo của Thượng Lăng Tư, nghẹn ngào nói.

Chú xinh đẹp, chuyện năm đó, có phải chú có lý do bất đắc dĩ gì không? Tại sao chú không nói cho cô Dư biết? Nếu chú nói với cô ấy, cô ấy sẽ không hiểu lầm chú...
Cũng sẽ không nghĩ rằng ông không muốn có con với cô ấy là vì không yêu cô ấy.
Như vậy cũng sẽ không liều lĩnh cầu xin Tam Nhi giúp mình rời khỏi biệt thự nhà họ Thượng ngay khi vừa biết mình mang thai.
Tay của ông đã máu me đầm đìa, như thể đang dùng nỗi đau thể xác để chuyển hướng nỗi đau trong lòng vậy.
Mắt của Nghiêm Thư Mặt đỏ hoe, lập tức chạy đến giữ lấy tay Thượng Lăng Tư.

Chú xinh đẹp, đừng đâm nữa, đâm nữa là tay của chú sẽ tàn phế đó!
Dứt lời, Nghiêm Thư Mạt không kiềm nổi nước mắt.

Không phải chuyện gì cũng có thể nói ra.

Nói ra thì sao? Cũng không thể giữ đứa bé đó.
Thượng Lăng Tư buông Nghiêm Thư Mạt ra, lùi về sau một bước, nhìn chăm chăm vào mặt cô.

Trước ánh mắt thuần khiết của cô, ông nâng ngón tay đẫm máu, lướt qua mặt cô, tự lẩm bẩm.


Nếu nó ra đời, bây giờ chắc cũng đã lớn.

Nếu là con gái, nhất định sẽ giống cháu, là một tiểu quỷ thích nũng nịu với chú...



...
Thấy Thượng Lăng Tư đã hoàn toàn mất kiểm soát, Nghiêm Thư Mạt không nói chuyện với ông nữa mà đi ra ngoài tìm quản gia để lấy hộp y tế.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.