Chương 1826: Cứ thế gặp lại (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 559 chữ
- 2022-02-17 03:56:53
Thoáng chốc, những người ở đây đều ngây ra.
Họ nhốn nháo nhìn về Bạch Thần Á, không hiểu sao tự nhiên anh lại cười.
Chẳng lẽ anh đã từng gặp cô Cả nhà họ Nghiêm rồi? Biết cô ấy đẹp nên cười?
Thần Á, con không muốn cưới thì chúng ta không cưới3 nữa.
Con đừng làm mẹ sợ.
Thấy phản ứng của Bạch Thần Á khác thường, bà Bạch lo lắng nói.
Không xứng?
Bạch Thần Á khẽ nhếch môi, ánh mắt trở nên giễu cợt, chậm rãi rảo bước đi tới.
Bác luôn miệng nói với cháu là cố Cả nhà họ Nghiệm tốt đẹp nhường nào, nhưng bác đã gặp cô ấy chưa? Bác biết cô Nghiêm tên là gì, trông ra sao không?
Nếu bác không biết, thì cháu không ngại nói với bác, cô ấy tên là Nghiêm Thư Mạt, là cô gái không xứng với cháu mà bác nói đó.
Bạch Thần Á không ngờ,9 trưởng bối nhà họ Bạch hành hạ gia đình anh nửa ngày, cuối cùng người mà họ bảo anh cưới lại là Mạt Mạt.
Cũng đúng, lúc 6trước khi anh dẫn Mạt Mạt về nhà, cô chỉ là bạn gái giả của anh.
Anh không hề nói thân phận của cô cho người nhà biết.
Ngay cả bà Bạch cũng không biết Mạt Mạt không phải là gái quê gì, mà là cô Cả nhà họ Nghiêm, một trong số những người thừa kế cổ phần của Tập đoàn Nghiêm thị.
Anh không cố gắng giải thích là không muốn sự yêu thích của gia đình anh dành cho cô bị nhiễm phải chút quan điểm thế tục nào.
Mạt Mạt của anh là cô gái tốt nhất trên đời này, đáng được mọi người đối đãi chân thành với cô.
Thần Á, cháu nên biết và nên hiểu rằng, cô Cả nhà họ Nghiêm chắc chắn tốt hơn ngàn vạn lần so với cái có tên là Mạt Mạt gì đó.
Cháu tuyệt đối không được hành động theo cảm tính.
Nghe bà Bạch nói xong, người bác vội khuyên.
Những người xung quanh cũng phụ họa.
Thoáng chốc, trong phòng khách lớn đều là tiếng nói chuyện.
Các chú các bác nói xong chưa?
Rốt cuộc Bạch Thần Á cũng ngừng cười, lạnh lùng lia đôi mắt sáng như đuốc nhìn những người ở đây một vòng.
Khí thể mạnh mẽ của anh khiến người ta lạnh sống lưng, nhất là mấy ông chú ông bác kịch liệt phản đối vừa rồi.
Trước ánh mắt của anh, họ không khỏi chột dạ.
Dù nói thế nào, sau này cháu cũng phải thừa kế nhà họ Bạch, tuyệt đối không thể lấy cô gái tên là Mạt Mạt ấy.
Cô ta không xứng với cháu!
Người bác gân cổ, rống lên.
Ông ta là trưởng bối, Bạch Thần Á là vãn bối, dù sao cũng không đến mức sẽ ra tay đánh ông ta.
...
Người bác vừa rồi còn dương dương tự đắc lập tức sa sầm mặt mày như bị sét đánh, miệng há hốc nhưng lại không nói được chữ nào.
Ngay sau đó, chỉ nghe Bạch Thần Á cất giọng lạnh lùng.
Bây giờ còn ai phản đối cháu cưới Mạt Mạt nữa không?
Trong phòng khách, mọi người như bị cho uống thuốc cấm, không ai dám nói gì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.