Chương 1841: Dư tâm tinh trở về (14)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 583 chữ
- 2022-02-17 03:56:53
họ đổi ca? Nhìn hành lang trống trơn không có một ai, Dư Tâm Tinh luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
Nhưng phòng bệnh của Thượng Lăng T8ư đã gần trong gang tấc.
Cô không vội xem bệnh án của Thượng Lăng Tư, mà lấy bông tăm thẩm nước, làm ẩm đôi môi khô nứt cho ông.
Sau đó lại thảo một chiếc cúc trên đồng phục bệnh nhân để Thượng Lăng Tư dễ thở hơn.
Trong phòng yên tĩnh đến nỗi cây kim rơi xuống đất cũng nghe thấy.
Dư Tâm Tinh rón rén đi tới giường bệnh của Thượng Lăng Tư như là kẻ trộm.
Nhìn gương mặt tiều tụy của Thượng Lăng Tư khi ngủ say, cô không khỏi từ từ cúi đầu xuống, đặt lên môi người nằm trên giường một nụ hôn.
Chỉ một nụ hôn, nhưng lại khiến cô không kìm được mà rơm rớm nước mắt.
Dư Tâm Tinh bước ra từ trong góc, chắc chắn rằng không có ai trong hành 9lang, cô liền bước nhanh đến phòng bệnh của Thượng Lăng Tư, kiễng chân nhìn vào phòng từ ô cửa nhỏ.
Trong phòng bệnh VIP rộng lớn, c6hỉ có một mình Thượng Lăng Tư đang nằm yên trên giường bệnh.
Tất cả đều vì cô.
Thấy Thượng Lăng Tư ngủ rất say, trông không giống như sắp tỉnh lại, dần dần, Dư Tâm Tinh càng táo bạo hơn.
Đôi mắt sâu thẳm của Thượng Lăng Tư như một cái hồ, không ngừng tạo xoáy nước, muốn cuốn sạch mọi thứ xung quanh vào trong, bao gồm cả cô!
Két!
Dư Tâm Tinh không ngờ Thượng Lăng Tư lại đột nhiên tỉnh lại, cô kích động đứng dậy, đụng ngã cái ghế ở bên cạnh.
Sau đó, cô liền quay người chạy ra cửa không hề suy nghĩ.
Thượng Lăng Tư nhắm nghiền mắt, sắc mặt trắng bệch, ngay cả môi cũng kh5ông thấy chút huyết sắc...
Tim của Dư Tâm Tinh bỗng nhiên thắt lại.
Dáng vẻ khi ngủ say của Thượng Lăng Tư khác hoàn toàn với khí thế hăng hái khi cô rời đi.
Bạch Thần Á nói, vì tìm kiếm cô mà Thượng Lăng Tư bảy ngày bảy đêm không ngủ mới khiến sức khỏe suy sụp...
Sợ rằng cảm xúc của mình sẽ suy sụp, đắp chăn cho Thượng Lăng Tư xong, cô bèn lùi ra.
Nhưng vừa ngẩng đầu, cô đã đối mặt với đôi mắt đen như mực của người đàn ông.
Dáng vẻ nằm yên của Thượng Lăng Tư trông như...
đã chết vậy.
Dư Tâm Tinh giật mình bởi suy nghĩ của mình! Đến khi lấy lại tinh thần, cô không kìm được nữa bèn lặng lẽ vặn mở cửa phòng.
Cô thầm tự nhủ, chỉ cần vào xem bệnh án của ông, đảm bảo người đàn ông này không sao thì cô sẽ rời đi...
Cô có thể không cần đi vào, chỉ cần để cô đứng ở cửa nhìn một lát, xác định ông không sao, cô sẽ lập tức rờ3i đi.
Miễn là nhanh, chắc sẽ không bị ai phát hiện.
Anh ấy thật sự bệnh nặng đến nỗi hôn mê sao? Cô vốn nghĩ rằng chỉ cần nhìn từ xa là đủ, nhưng khi thật sự đứng ở đây, cách nhau một cánh cửa, chân của Dư Tâm Tinh như bị đóng đinh xuống đất, làm thế nào cũng không nhúc nhích được.
Thượng Lăng Tư bệnh nặng như vậy nhưng lại không có ai ở bên chăm sóc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.