Chương 1844: Sự thật (1)



Em mang thai, đúng không?
đã biết...

Ông đã biết cô mang thai, sau đó thì sao? Có phải lại bảo cô bỏ đứa bé không?

Ng8hĩ đến khả năng này, Dư Tâm Tinh bỗng hất tay
Em mang thai, đúng không?
ra, nép sát người vào cạnh cửa, vẻ mặt bối rối.

Xưa nay, khi nói chuyện với anh, em không bao giờ quát lên, chỉ có những lúc chột dạ mới vô thức nói chuyện lớn tiếng.
Xem ra là em mang thai thật rồi.
Thượng Lăng Tư sợ làm cô kích động, nên không tiến đến, chỉ trầm giọng nói.
Ánh mắt nhìn vào bụng cô có chút phức tạp.
Nếu Thượng Lăng Tư thực sự nói ra điều đó, cô thậm chí sẽ không có cơ hội cuối cùng để lừa mình dối người.
Cô thà rằng để Thượng Lăng Tư không biết gì, sau này cô còn có thể tự dối lòng, rằng chẳng qua ông không biết bọn họ có con, có lẽ, ông sẽ thích đứa bé...

Em đang lo lắng điều gì?
Thượng Lăng Tư bưng cốc nước, đi tới trước mặt cô, thấy cô không chịu nhận lấy cốc nước, ông dứt khoát uống một hớp rồi nắm cằm cô, nhả vào miệng cô.

Lại đây, anh sẽ không ăn em.
Tuy cô nhát gan, nhưng xưa nay cô chưa hề sợ ông.
Vậy mà từ khi nào, trông thấy mình, cô lại như chuột trông thấy mèo? Cảm giác này, khiến Thượng Lăng Tư cảm thấy rất khó chịu.

Tôi không muốn khám bác sĩ, anh hãy để cho tôi đi đi, coi như tôi xin anh.
Thượng Lăng Tư, anh thả tôi để có được không?
Vừa nghe Thượng Lăng Tư nói sẽ gọi bác sĩ tới kiểm tra, sắc mặt Dư Tâm Tinh bỗng dưng thay đổi.
Cô nắm chặt lấy tay nắm cửa, chặt đến nỗi khiến ngón tay trắng bệch, chỉ muốn nhanh chóng chạy khỏi nơi này...
Cô không dám tưởng tượng dáng vẻ khi nghe bác sĩ xác nhận cô thật sự mang thai của ông, càng không muốn nghe bất cứ điều gì về việc ông không muốn có con.

Khụ khụ!
Dư Tâm Tinh không ngờ Thượng Lăng Tư lại làm vậy, lập tức bị sặc.
Cô sợ Thượng Lăng Tư sẽ cho cô uống nước như vậy nữa nên vội vàng nhận lấy cốc nước, uống mấy ngụm.
Lúc này, cô mới nhận ra, hình như cô hơi khát thật..
Cô đang mang thai con của họ.
Đứa con thứ hai...

Nơi này là bệnh viện, em không thừa nhận cũng không sao, chỉ cần gọi bác sĩ đến khám thử là biết tất cả mọi chuyện.
Thượng Lăng Tư xoay người, đi đến trước bàn, rót một cốc nước ấm đưa cho cô.

Thư3ợng Lăng Tư, anh đang nói bậy bạ gì đó, mang thai gì chứ, tôi không hiểu anh đang nói gì! Chúng ta đã chia tay, anh bảo vệ sĩ mở cửa 9ra, tôi muốn ra ngoài.
Thấy
Em mang thai, đúng không?
nhướng mày, nhếch môi không nói gì, Dư Tâm Tinh liền không giữ được bình tĩnh6, bắt đầu kéo tay nắm cửa, muốn mở cửa ra.
Nhưng cô dùng hết sức lực cũng không kéo được cánh cửa đã bị khóa.
Trước á5nh mắt tà mị của Thượng Lăng Tư, sống lưng cô lạnh toát.
Thấy cô rốt cuộc cũng nghe lời và thả lỏng cơ thể, Thượng Lăng Tư mới nheo mắt, kéo cô vào lòng, dịu dàng vuốt lưng cho cô.


Anh buồn ngủ, ngủ với anh.
Thượng Lăng Tư chợt nói, không cho Dư Tâm Tinh có cơ hội từ chối liền bế cô lên giường bệnh.

Giường của phòng bệnh VIP mặc dù rộng hơn một chút so với giường của phòng bệnh bình thường, nhưng hai người nằm chung vẫn hơi chật.

Dư Tâm Tinh vừa được Thượng Lăng Tư đặt xuống liền định ngồi dậy.


Không ngủ thì gọi bác sĩ tới kiểm tra.
Thượng Lăng Tư nói, ngang ngược đưa ra sự lựa chọn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.