Chương 189: Ai cho cô cái quyền đó? (11)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 622 chữ
- 2022-02-04 08:18:08
Càng lúc càng nhiều câu hỏi sắc bén nhắm vào Hạ Trường Duyệt.
Cô hoàn toàn không biết mình đã làm sai điều gì mà phải tự n8hận trách nhiệm rút khỏi giới giải trí.
Những phóng viên này nghĩ nhiều quá rồi! Hạ Trường Duyệt hít sâu một hơi để giữ b3ình tĩnh,
Thật xin lỗi, tôi không thể trả lời, xin nhường đường cho.
Hạ Trường Duyệt khẽ di chuyển, phóng viên càng chặn đường 9cổ kín hơn.
Cậu Trì, là cô Hạ.
Trợ lý Kim ngẩng đầu nhìn cảnh tượng cách đó không xa, sửng sốt kêu lên.
Nghe thấy vậy, ánh mắt Nghiêm Thừa Trì lóe lên, anh chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Trường Duyệt đang ngã dưới đất, siết chặt nắm tay, vừa định tiến đến lại bỗng dừng chân.
Trong đầu anh thoáng hiện lên khung cảnh cả nhà ba người ấm áp ở trước cửa biệt thự nhà họ An...
Là cậu Trì...
Chào cậu Trì!
Chúng tôi không cố ý gây rối ở Tập đoàn Nghiêm thị đâu.
Chúng tôi sẽ đi ngay lập tức!
Đám phóng viên nhìn nhau, rồi nhìn vẻ mặt khó chịu của Nghiêm Thừa Trì và vệ sĩ áo đen ở sau lưng anh, chỉ sững sờ ba giây là vội cầm máy ảnh, xoay người tản ra như chim vỡ tổ.
Hạ Trường Duyệt ngã dưới đất vừa mới ngồi dậy cũng sững người.
Sự phản bội của cô như một cái gai đâm vào tim anh! Đôi mắt đen sâu thẳm của anh lóe lên ánh sáng mịt mờ tăm tối.
Nhìn thấy Hạ Trường Duyệt ngã dưới đất, mãi chưa đứng dậy, tim anh lại như bị bóp nghẹn.
Một giây sau, cơ thể cao lớn của anh xoay lại, cất bước đi tới.
Cô vừa định đẩy phóng viên đứng cản ở trước mặt ra thì khóe mắt bỗng thoáng thấy Nghiêm Thừa Trì đang đi cùng6 vệ sĩ chậm rãi cất bước đi ra từ lối vào của cao ốc Tập đoàn Nghiêm thị.
Khuôn mặt lạnh lùng của anh tắm dưới ánh mặt tr5ời, đôi mắt quyến rũ khẽ nheo lại, nhưng vẫn chưa chú ý tới động tĩnh bên này.
Hạ Trường Duyệt giật mình, không hiểu sao lại không muốn để anh trông thấy dáng vẻ chật vật của cô, nóng nảy đẩy phóng viên đứng chắn trước mặt cô ra.
Tôi không thích có người cản đường tôi.
Một giọng nói trầm thấp chậm rãi vang lên ở ngoài vòng phóng viên.
Giọng nói không lớn, nhưng mang theo khí thể sắc bén, lập tức làm tất cả mọi người ngây ra.
Vất vả lắm cô mới thoát thân được, vừa định đón xe rời đi, thì bỗng có ai đó ở sau lưng vươn tay kéo mạnh cô lại.
Cô trượt chân, đột nhiên ngã xuống đất.
A...
Chuyện xảy ra chỉ trong chớp mắt, không ai chú ý tới người đột nhiên vươn tay ra kia, chỉ ngạc nhiên nhìn Hạ Trường Duyệt bỗng dưng ngã xuống đất...
Cô ngạc nhiên nhìn Nghiêm Thừa Trì như từ trên trời rơi xuống bằng đôi mắt trong veo.
Cô tưởng anh hoàn toàn không nhìn thấy cô...
Ngay lúc Hạ Trường Duyệt đang thất thần, thì Nghiêm Thừa Trì đã lạnh lùng quay người, bước về phía chiếc xe sang trọng đang chầm chậm lái tới ven đường.
Bóng lưng anh toát ra vẻ lạnh lùng và xa cách, tựa như thật sự chỉ vì bị cản đường chứ không phải cố ý giúp cô.
Hạ Trường Duyệt siết chặt nắm tay, trái tim như bóp thắt, buồn bã cụp mắt.
Bỗng, cô nhớ tới chuyện gì đó, trong mắt ánh lên vẻ do dự.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.