Chương 1898: Công khai tình cảm (15)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 494 chữ
- 2022-02-17 04:02:16
Nếu không còn chuyện gì, vậy tớ đưa Mạt Mạt về trước.
Hôm khác gặp.
Nghiêm Thư Hãn mở cửa xe bên ghế lái, quay đầu liếc nhìn Duật8 Độ vẫn im lặng đứng bên cạnh.
Trang viên nhà họ Nghiêm.
Đêm tĩnh mịch, gió hiu hiu.
Thời tiết đã càng ngày càng trở nên ấm áp, khiến mọi thứ đều trở nên đầy sức sống.
Khóe môi Duật Độ ẩn chứa nụ cười, tùy ý phất tay với Nghiêm Thư Hãn.
Thấy Nghiêm Thư Hãn đã3 ngồi vào ghế lái, anh ta cũng rảo bước đi tới xe của mình, cùng rời khỏi nơi tổ chức tiệc từ thiện.
Song, thấy Nghiêm Thừa Trì đen mặt, không ai dám phàn nàn.
Hạ Trường Duyệt mệt mỏi, đành dựa vào ngực ông ngủ một lát.
Từ khi nghe điện thoại của Nghiêm Thư Hãn tới giờ, đã mấy tiếng đồng hồ rồi.
Cứ chờ thế này, ai cũng sốt ruột.
Đứng lại!
Nghiêm Thừa Trì mấp máy đôi môi mỏng, giọng nói trầm thấp toát ra sự mạnh mẽ không ai có thể nói xen vào.
Hôm nay không ai được đi ngủ trước, lại đây chờ cho ba, ba nhất định phải biết rõ, hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Dương Thư Trần còn chưa kịp chuồn đã bị bắt lại.
Song, thoáng thấy sườn mặt u ám của người đàn ông bên cạnh, bà chỉ có thể cổ xốc dậy tinh thần, tiếp tục ngồi chờ với ông.
Ba mẹ, con mệt rồi, con về phòng nghỉ ngơi trước đây.
Dương Thư Trần vừa đi vào nhà đã cảm nhận được bầu không khí không ổn bèn tìm cớ chuồn êm về phòng.
Nhưng 6giờ phút này, trong phòng khách xa hoa lại là khoảng lặng chết chóc...
Nghiêm Thừa Trì ngồi trên ghế xô pha, thân hình cao lớn lặn5g lẽ tỏa ra uy thế, chỉ có một mình Hạ Trường Duyệt đang ngồi bên cạnh ông, bà đã buồn ngủ, liên tục gật gù.
Cậu ngoan ngoãn đứng bên cạnh ghế sô pha, chờ Nghiêm Thư Hãn và Nghiêm Thư Mạt vẫn chưa về.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Dương Thư Trần thì thảm rồi, chỉ có thể ngoan ngoãn đứng đầy hệt như bị phạt...
Tam Nhi, em sao thế? Có phải lại không nghe lời làm ba mẹ giận không?
Nghiêm Thư Mạt vừa đi vào phòng khách, thấy cảnh tượng trong phòng khách, mắt lập tức lóe lên, cười tủm tỉm trêu Dương Thư Trần một câu, rồi đi về phía Nghiêm Thừa Trì.
Thần kinh của Dương Thư Trần run lên, ra sức nháy mắt với cô, nhưng Nghiêm Thư Mạt lại không hề phát hiện, mà ngồi xuống bên cạnh Nghiêm Thừa Trì, ôm cánh tay ông làm nũng như thường ngày.
Ba, hôm nay con đi dự tiệc mệt quá, sau này con không muốn đi nữa, chẳng có gì vui cả.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.