Chương 190: Ai cho cô có cái quyền đó? (12)


Anh nhìn vào mắt cô bằng đôi mắt đen sâu thẳm và sắc bén, hờ hững lướt qua cô, sau đó lạnh lùng dời mắt.

Lời nói c8ủa cô thoáng chốc bị nghẹn lại trong cổ họng.
Hạ Trường Duyệt không ngờ anh lại đột nhiên mở mắt, vẫn chăm chăm nhìn vào mặt anh.
Bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí lập tức trở nên kì lạ trong không gian nhỏ hẹp trong xe.
Chính cái nhìn đó đã làm cho anh bị trời xui đất khiến mà quyết định giúp cô.
Khi thấy phóng viên bao vây cô, rõ ràng anh đã quyết định bỏ đi, nhưng một giây sau vẫn quay lại bên cô.
Đó là một ngày rất bình thường, anh đưa cô về nhà sau giờ tự học buổi tối như thường lệ.
Lúc đi xuống lầu dưới, cô đột nhiên nhón chân lên, ôm chặt lấy đầu anh bằng hai tay, chăm chú nhìn anh.
Hạ Trường Duyệt ngồi bên cạnh anh, đếm hàng lông mi dày rậm của anh, thầm lẩm bẩm: Rõ ràng là lông mi của anh đang run, vốn dĩ không hề ngủ, chỉ là không muốn nhìn cô...
Dù nhắm mắt nhưng Nghiêm Thừa Trì vẫn có thể cảm nhận được cặp mắt sáng rực đang nhìn mình chằm chằm.
Hóa ra cô thật sự không nghe nhầm? Hạ Trường Duyệt càng ngớ người ra, vô thức chui vào xe khi nhìn vào6 ánh mắt tức giận của anh.

Đến bệnh viện.
Cửa xe đóng lại, áp suất không khí trong xe thấp đến mức như muốn làm5 ngạt chết người.
Đồng tử của Nghiêm Thừa Trì co lại, thân hình cao to bỗng căng ra, tay lặng lẽ năm lại thành quyền.
Trong đầu anh bỗng dưng dần hiện ra một cảnh đã từng quen thuộc.
Hạ Trường Duyệt vừa định dịch ra mé cửa xe thì trên cánh tay bỗng truyền đến một cơn đau nhói.
Cô cúi đầu xem thử, mới phát hiện cánh tay mình đang chảy máu.
Một giây.
Hai giây.
Vào khoảnh khắc thấy cô ngã dưới đất, trái tim anh như bị ai đó bóp nghẹt.
Mắt Nghiêm Thừa Trì lóe lên, bỗng mở bừng mắt ra.

Lên xe!
Anh hé đôi môi mỏng, lạnh lùng phun ra hai chữ.
H3ạ Trường Duyệt chết trận, vẫn chưa lấy lại tinh thần thì đã nghe thấy âm giọng trầm thấp của anh trở nên khó chịu, lặp lạ9i lần nữa.
Ba giây...
Hạ Trường Duyệt nghe rõ được tiếng tim mình đập, nuốt ực nước bọt, định nhích người sang bên, ai ngờ cử động quá mạnh, đầu đụng phải mui xe.

Đau quá!
Cô giơ tay ôm chặt cái đầu nhỏ, đột ngột ngồi xuống, cánh tay cọ vào đệm xe, đau đến tắt thở, người bị nghiêng, ngã xuống trước người anh! Khoảng cách giữa hai người rất gần, chóp mũi của cô gần như sắp chạm vào người anh.
Hương thơm thoang thoảng trên người cô xộc vào mũi anh, kích thích dây thần kinh trong đầu như huân hương mê hoặc.
Thậm chí anh còn có thể cảm nhận được rõ hơi thở gấp gáp của cô.
Trong đầu anh lại hiện lên dáng vẻ quật cường của cô khi bị mọi người chỉ trích trong phòng họp.
Vừa ngẩng lên, cô đã thấy Nghiêm Thừa Trì đang nhìn chòng chọc vào cánh tay cô.
Hóa ra vừa nãy anh nói đến bệnh viện là ý này? Hạ Trường Duyệt vừa định nói là mình không sao, thì Nghiêm Thừa Trì đã dựa vào ghế đệm, nhắm mắt lại.

Nghiêm Thừa Trì, trong mắt anh có một sợi lông mi, đừng cử động!
Anh giật mình, con ngươi phản chiếu khuôn mặt xinh đẹp của cô đang từ từ hướng gần về phía anh.

Cuối cùng ánh mắt cô chậm rãi di chuyển từ mắt xuống cặp môi mỏng của anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.