Chương 1945: Điều xấu hổ! (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 579 chữ
- 2022-02-17 04:07:36
Ánh mắt chợt thẫn thờ.
Tim như bị nghẹn lại.
Nghiêm Thư Mạt:
...
.
Bây giờ cô nói là giả còn kịp không? Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy, muốn có thai là có thai được sao.
Cả người đều không ổn...
Thằng ranh họ Bạch không những ngủ chung giường chun8g gối với công chúa nhỏ của ông mười tám năm trước, mà mười tám năm sau còn lén
ăn sạch
con gái ông, bây giờ còn tạo ra một đứa cháu ngoại cho 3ông?! Không nói tiếng nào đã nhổ hết rau xanh của ông, còn để lại chiến lợi phẩm...
Ông có nên đánh chết cậu ta không?
Mạt Mạt, con vừa 9mới nói gì? Nói lại cho ba nghe lần nữa.
Nghiêm Thừa Trì khó khăn lắm mới tìm lại lý trí của mình.
Ông nghiến răng nghiến lợi như rít từ6ng chữ qua kẽ răng vậy.
Dù là ai trông thấy dáng vẻ này của anh cũng tưởng là cô mang thai thật...
Tốt quá rồi! Mạt Mạt có thai, đây đúng là song hỷ lâm môn rồi.
Sau đó, anh cẩn thận đặt cô xuống ghế sô pha, nắm lấy vai cô, mặt vô cùng căng thẳng, mím chặt môi, nhìn chằm chằm vào bụng cô.
Hồi lâu sau, anh mới thốt ra được một câu:
Vừa rồi là 5cô nghe thấy Nghiêm Thừa Trù phản đối cuộc hôn nhân của cô và Bạch Thần Á, nên nhất thời sốt ruột mới lao ra ngoài.
Bây giờ, cô thấy không chỉ Nghiêm Thừa Trì, mà ông bà Bạch, Thượng Lăng Tư và Dư Tâm Tinh, cả Bạch Thần Á cũng ngớ ra, mới nhận ra vừa rồi mình vừa nói gì.
Ban nãy là cô quá gấp, không tìm ra lý do để Nghiêm Thừa Trì đồng ý cho họ kết hôn nên cô đành phải dùng hạ sách này.
Anh thực sự tin cô, hay là đang phối hợp diễn kịch với cô vậy? Nếu anh diễn với cô, vậy diễn xuất của anh đúng là quá tốt rồi.
Mạt Mạt, là thật sao em?
Giọng anh run run, phấn kích đến nỗi không kìm nén được.
Anh thậm chí không dám đưa tay sờ vào bụng cô, thậm chí không dám nói lớn, như thể đang sợ sẽ dọa đến em bé trong bụng cô.
Việc cưới xin nên làm sớm, kéo vài tháng nữa bụng to lên là bất tiện lắm.
Bà Bạch vội nói, vui đến mức cười không ngậm mồm được.
Nhà họ Bạch bọn họ chỉ có một đứa con trai là Bạch Thần Á.
Nghe mà lạnh ghê người.
Con...
Nghiêm Thư Mạt sợ hãi rụt cổ, không dám nói lời nào.
Giờ cô giả vờ là vừa rồi mình bị mộng du còn kịp không? Quả nhiên, kích động là ma quỷ...
Á!
Nghiêm Thư Mạt đang rầu rĩ không biết phải trả lời Nghiêm Thừa Trì thể nào thì đã bị Bạch Thần Á lo lắng bể lên như bể công chúa.
Bà ngưỡng mộ nhà bà Tổng hàng xóm có cháu bồng từ sớm đã nhiều năm.
Giờ đây, thấy mình sắp được làm bà nội, bà chỉ muốn thờ phụng Nghiêm Thư Mạt, coi cô là tổ tiên của nhà họ Bạch bọn họ!
Ba, ba sắp được làm ông ngoại mà ba không vui sao?
Nghiêm Thư Mạt lém lỉnh nháy mắt rồi đứng dậy, đi đến chỗ Nghiêm Thừa Trì mặt đang rất khó coi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.