Chương 1977: Từ hôn (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 657 chữ
- 2022-02-17 04:12:57
Nếu cô ấy còn chưa đến, cả căn phòng nhỏ sẽ bị hơi lạnh toát ra từ anh hai cô đóng băng mất.
Giọng hát của cô cũng bắt đầu run rồi... <8br>
Sao em tới muộn vậy? Anh trai chị chờ em lâu lắm rồi, chờ đến đen mặt cả luôn kìa, lát nữa em phải dỗ anh ấy đấy.
Nghiêm Thư Mạt thấp3 giọng nhắc nhở.
Nghe vậy, Dịch Tiểu Linh vô thức ngẩng đầu, nhìn về phía Nghiêm Thư Hãn.
Cho dù chỉ một phần vạn cơ hội có thể gặp được cô, anh cũng không muốn bỏ qua.
Anh hy vọng rằng, người đầu tiên cô nhìn thấy khi trở về sẽ là anh...
Nhưng đã rất nhiều ngày kể từ khi cô trở về, hôm nay anh mới thực sự nhìn thấy cô.
Đây đều là bạn của em sao, Linh?
Tiếng Trung lưu loát được nói ra từ miệng một người nước ngoài khiến những người trong phòng riêng không khỏi sửng sốt.
Nhất là đối phương còn rất đẹp trai! Lập tức, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về Nghiêm Thư Hãn, Ai không biết, chứ những người ở đây đều biết quan hệ của họ.
Từ nhỏ, Nghiêm Thư Hãn đã không gần gũi phụ nữ, chuyên tâm nuôi cô vợ nhỏ của mình.
Dù dưới ánh đèn lờ mờ, gương mặt đẹp trai của anh cũng đẹp đến nỗi khiến người ta không kìm lòng được.
Nếu là một năm về trước, lúc này cô nhất định đã nhào vào lòng anh, ôm chầm lấy anh và hôn anh...
Nhưng hôm nay, cô chỉ có thể đứng yên đó, trơ mắt nhìn anh đứng ở trước mặt mình mà không thể có bất cứ hành động gì.
So với cô nhóc lém lỉnh nghịch ngợm trước kia, cô dường như đã ngoan hơn trước rất nhiều.
Nếu không bắt gặp khoảnh khắc đôi mắt cô lóe lên vẻ ngỗ ngược, anh còn ngỡ rằng cô vợ nhỏ của anh đã có kinh nghiệm hơn sau khi đi du học một năm.
Ngay khi Nghiêm Thư Hãn định bước tới và ôm lấy cổ thì nhìn thấy một người đi ra từ sau lưng cô.
Rõ ràng là căn phòng rất lớn, người 9bên trong rất đông, nhưng ánh mắt của cô gần như có thể tìm được vị trí của anh mà không cần phải tìm kiếm.
Độ đẹp trai của anh xuất s6ắc đến nỗi sự tồn tại của bất cứ ai cũng không thể làm lu mờ sự sắc sảo của anh.
Hễ xuất hiện ở đâu, anh cũng có thể dễ dàng thu hút đ5ược ánh nhìn của mọi người ở đó.
Cô còn xinh đẹp hơn một năm trước.
Áo phông vàng đơn giản phối cùng chân váy ngắn mang đầy hơi thở trẻ trung.
Cô cũng đã trưởng thành hơn một năm trước, ngoại trừ hơi thở bụi bặm trên người, còn có thêm sự điềm tĩnh.
Ánh mắt của Dịch Tiểu Linh trở nên tối sầm.
Hai chân có phần không đứng vững, không khỏi muốn quay người rời đi...
Trong khi cô quan sát Nghiêm Thư Hãn, Nghiêm Thư Hãn cũng đang quan sát cô.
Đã một năm rồi cô ấy không nhìn anh ở khoảng cách gần như vậy.
Anh còn đẹp trai hơn một năm về trước.
Âu phục màu đen càng tôn lên dáng người vô cùng tôn quý của anh.
Ròng rã một năm trời, mỗi giờ mỗi khắc anh đều nhớ về cô.
Biết cô sắp về nước, anh mừng như điên, còn cử vô số người đi nghe ngóng thông tin chuyến bay, chuẩn bị kĩ càng để đi đón cô từ sớm.
Dù biết rõ Dịch Hải Âm sẽ không dễ dàng để anh đi đón cô, nhưng anh vẫn đi.
Họ là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau.
Trong mắt mọi người, họ chính là một cặp trời sinh.
Không ai chia cách được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.