Chương 199: Gọi điện thoại cho ba (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 632 chữ
- 2022-02-04 08:18:12
Được, mẹ ngủ trước đây.
Hạ Trường Duyệt tắt đèn, lập tức nhắm mắt lại.
Biết Hãn Hãn nằm ngủ ngoan ngoãn bên cạnh mình, Hạ Trường Du8yệt nhanh chóng yên tâm ngủ thiếp đi.
Tiểu Duyệt Duyệt?
Cậu nhóc nằm bên cạnh đợi một lúc lâu sau mới cẩn trọng lên tiếng, thử gọi3 một câu.
Không nghe thấy Hạ Trường Duyệt trả lời, cậu nhóc lại lồm cồm trèo xuống giường.
Tại biệt thự.
Trong căn phòng rộng lớn, hơi thở lạnh giá tràn ngập không gian xa hoa.
Tìm thấy điện thoại bên dưới ghế sô pha, cậu sốt 6ruột mở WeChat.
Vẫn không có tin trả lời...
Gió đêm se lạnh luồn qua cửa sổ mang theo hơi lạnh.
Rào rào...
Cuối cùng tiếng nước trong phòng tắm tắt hẳn, cửa phòng tắm nhanh chóng mở ra.
Cơ thể nhỏ bé bò đến dưới chân gi9ường, nhanh nhẹn tuột xuống.
Cậu ôm bình sữa, chạy ra phòng khách lần nữa.
Nghiêm Thừa Trì chỉ quấn khăn tắm quanh eo, nhanh chóng đi ra.
Khuôn mặt sắc nét, thân hình rắn rỏi, cặp mắt quyến rũ của anh dưới ánh đèn lóe lên tia sáng mê hoặc, chỉ cần liếc qua là có thể khiến hồn phi phách tán.
Ông thô lỗ đã ngủ rồi, hay vẫn chưa đọc được? Đại vương Hãn Hãn bực rồi đấy! Cậu5 nhóc ngồi ở phòng khách đợi thật lâu vẫn ko thấy Nghiêm Thừa Trì trả lời, thất vọng ôm điện thoại trở về phòng ngủ, trèo lên giường.
Suốt đêm, cậu chập chờn, giật mình tỉnh giấc rất nhiều lần, nhưng vẫn luôn ôm cái điện thoại không chịu buông ra.
Trượt mở màn hình, anh nhìn thấy có cuộc gọi nhỡ thì hơi giật mình.
Anh ấn mở xem thì thấy là một số lạ.
Rõ ràng trong phòng đã không còn đồ vật thuộc về cô, nhưng khi ở đây, anh lại có thể dễ dàng nhớ đến tất cả mọi thứ liên quan đến cô.
Anh ném bừa khăn tắm lên bàn, sau đó cầm điện thoại lên.
Trong nháy mắt anh tưởng mình gặp ảo giác.
Cô rời khỏi anh, hẳn là sống rất vui vẻ, nhưng tại sao lại muốn gửi tin nhắn WeChat cho anh? Anh ngây người chừng vài giây mới mở hai tin nhắn thoại kia.
Bộ ngực màu bánh mật, cơ bụng rắn chắc, thật khiến người ta liên tưởng đến một Zeus đang thời sung mãn.
Bọt nước còn vương, nhỏ xuống từ ngọn tóc, lưu luyến trên cơ bụng của anh, rồi nhanh chóng trượt xuống eo qua đường nhân ngư hoàn mĩ.
Khi anh vừa buông điện thoại xuống thì lại nghe âm báo tin nhắn từ WeChat.
Mở WeChat ra, nhìn thấy tài khoản quen thuộc của Hạ Trường Duyệt thì anh lại hơi ngạc nhiên.
Hai cuộc gọi nhỡ.
Anh chỉ liếc một cái rồi rời khỏi giao diện.
Đại vương Hãn Hãn...
Tiểu Duyệt Duyệt...
Anh lấy khăn tắm, thoải mái lau tóc mình, rồi đi đến bên mép giường.
Nhìn những đồ dùng ở trong phòng đã được thay đổi hoàn toàn, ánh mắt anh ngày càng tối lại, lóe lên sự u ám.
Con là Đại vương Hãn Hãn mà Tiểu Duyệt Duyệt yêu nhất.
Tiểu Duyệt Duyệt bị người ta bắt nạt, Đại vương Hãn Hãn rất buồn, xin trợ giúp! Báo cáo hết.
Cháu muốn chú giúp Tiểu Duyệt Duyệt.
Giọng nói non nớt vang lên trong điện thoại, Nghiêm Thừa Trì sững người.
Là giọng nói của trẻ con, hình như còn dùng đến máy biến đổi giọng.
Hai giọng nói có phần khác biệt, nhưng lại giống nhau ở sự ngây thơ.
Mắt của Nghiêm Thừa Trì căng ra, lóe lên chút u ám.
Anh nhớ rõ con trai của cô và An Thần Học tên là Hãn Hãn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.