Chương 2026: Hãn hãn xấu bụng lên sàn (16)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 561 chữ
- 2022-02-18 03:32:00
Nhưng xem ra, có lẽ em cần phải đi ăn cơm...
Em ăn!
Dịch Tiểu Linh liền đưa tay nhận lấy đôi đũa trong tay Nghiêm Thư Hãn, bưng b8át cơm lên và bắt đầu ăn.
Cô vốn đang đói, có đồ ăn là mặc kệ hình tượng thục nữ gì đó.
...
Anh không đói? Anh không đó5i mà vừa rồi lại nói mình đói, còn giục cô đi mua cơm? Quả nhiên, vừa rồi là anh tức giận, cố ý để cô làm chân chạy việc...
Quá xấu xa! Nhưng không sao, đúng lúc cô đang đói.
Cô ăn hết miếng này đến miế3ng khác, ăn non nửa bát mới dừng lại, nuốt cơm xuống rồi ngẩng đầu nhìn Nghiêm Thư Hãn.
Một mình em ăn không hết, anh ăn v9ới em nha.
Ai nói với em là anh muốn em trả tiền?
Ánh mắt của Nghiêm Thư Hãn thay đổi, chống hai tay lên bàn làm việc, từ từ đứng dậy, cúi xuống nhìn Dịch Tiểu Linh.
...
Cô sẽ ăn, không thể lãng phí lương thực.
Nghĩ vậy, Dịch Tiểu Linh càng thoải mái ăn giùm đồ ăn cho Nghiêm Thư Hãn không còn một mẩu.
Dịch Tiểu Linh:
...
Sắp đến giờ rồi, đi thôi, bây giờ chúng ta đến bệnh viện.
Nghiêm Thư Hãn thậm chí không cho Dịch Tiểu Linh cơ hội đổi ý đã nắm cổ áo cô kéo ra khỏi Tập đoàn Nghiêm thị.
Hai người cùng nhau đến bệnh viện nơi Dư Tâm Tinh đang điều trị.
Tiền cơm không cần trả lại, nhưng trước đó em đã đồng ý với anh một điều kiện.
Em đã ăn hết cơm, anh sẽ coi như em vẫn chưa thực hiện điều kiện đó.
Nghiêm Thư Hãn nói rõ từng chữ.
Dịch Tiểu Linh:
...
Chưa thực hiện điều kiện nghĩa là sao? Vậy chẳng phải là cô vẫn còn nợ anh một điều kiện ư?
Anh muốn em làm gì?
Dịch Tiểu Linh ho nhẹ hai tiếng, cơm vừa nuốt xuống như bị nghẹn ở lồng ngực, không trôi xuống được.
Bây giờ cô nôn hết cơm ra thì có thể xóa bỏ điều kiện không?
Tạm thời anh chưa nghĩ ra, còn nhiều thời gian mà, chờ anh nghĩ ra sẽ nói cho em biết.
Nghiêm Thư Hãn liếc nhìn cô, đến khi cô không chịu nổi, tính trở mặt quỵt nợ, anh mới ung dung nói thêm.
Nếu không lát nữa tan tầm, anh sẽ không kịp đến bệnh viện đấy.
Dịch Tiểu Linh có lòng nhắc nhở.
Không 6sao, vốn dĩ anh cũng không đói lắm.
Nghiêm Thư Hãn hờ hững nói, mắt ánh lên vẻ gian xảo.
Cảm ơn anh đã nhường cơm cho em, bữa cơm này hết bao nhiêu tiền, lát nữa em sẽ trả lại cho anh, sẽ không nợ anh.
Dịch Tiểu Linh lau miệng, nói với vẻ khí khái.
Cô là cô Cả nhà họ Dịch, không đến nỗi không có tiền trả tiền cơm.
Vậy em không cần trả lại tiền cho anh à?
Dịch Tiểu Linh sững sờ, nghĩ thầm có lẽ mình đã hiểu lầm anh.
Thật ra anh vẫn rất tốt, không lạnh lùng và xấu bụng như cô nghĩ.
Kéttttt...
Xe dừng lại trước của bệnh viện.
Anh dặn em hai chuyện.
Thứ nhất, không được hỏi thím nhỏ tình hình của em bé.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.