Chương 2032: Anh ở ngay sát vách(6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 604 chữ
- 2022-02-18 03:32:00
Em không cố ý...
Là anh đột ngột đi ra...
Dịch Tiểu Linh căng thẳng đến nỗi bắt đầu nói lắp.
Em muốn thừa cơ sàm sỡ anh à?
Nghiêm Thư Hãn nhíu mày, nói không hề nể mặt.
Có điều, thấy em có đủ thành ý, thôi thì anh chịu thiệt một chút, để em xoa cho vậy.
Mắt Nghiêm Thư Hãn lóe lên, không đợi cô đổi ý lại ung dung nói thêm.
Em không có ý đánh anh.
Dịch Tiểu Linh bình tĩnh lại, vội vàng giải thích.
Vậy vừa rồi là sao?
Ngh9iêm Thư Hãn nhướng mày, khóe miệng nhếch lên độ cong như cười như không.
Dịch Tiểu Linh:
...
Chẳng phải cô đang giải thích là mình không hề có ý đó hay sao? Tại sao khi lọt vào tai anh, ý nghĩa của nó lại thay đổi?
Dịch Tiểu Linh, bây giờ ngực anh đau quá, em nói xem phải làm sao đây?
Nghiêm Thư Hãn duỗi cánh tay ra, đè cơ thể mảnh mai của cô vào tường, khóa cô trong vòng tay mình và nhìn cô chằm chằm.
Ánh mắt của anh rất sắc, khoảng cách giữa hai người gần như kề sát...
Chút sức lực gãi ngứa của cô cũng coi là đánh sao?
Nhưng nếu cô đã nghĩ thế, vậy cũng tốt...
Dịch Tiểu Linh, vốn dĩ anh không muốn so đo với em, nhưng hôm nay từ lúc em đ5ến công ty với anh cho tới bây giờ, em chưa làm chuyện gì khiến anh cảm thấy em có thành ý, thật khó để anh không nghi ngờ là em không nhân cơ hội để bộc phát sự bất mãn của mình.
Nghiêm Thư Hãn lạnh lùng nói, giọng điệu lạnh lẽo như thể đang tức giận thật sự vậy.
Hơi thở nam tính và bá đạo của anh lập tức bao trùm lấy cô, Dịch Tiểu Linh căng thẳng đến mức không thở được.
Em thật sự không cố ý, anh muốn thế nào?
Nếu đổi thành người khác, cô nhất định đã đầm cho người đó một cái rồi.
Dám lừa cô, đánh một trận trước đã rồi nói.
Nhưng, đối phương là Nghiêm Thư Hãn.
Em không...
Nếu em thật sự muốn bộc phát, em sẽ trực tiếp đánh anh rồi, chứ sẽ không dùng những thủ đoạn hèn hạ kia...
Vậy nên, em thừa nhận là vừa rồi em thật sự muốn đánh anh?
Nghiêm Thư Hãn bỗng cắt lời cô.
Anh hùng không chịu thiệt thòi trước mắt.
Ngực anh đau, hay là em xoa cho anh nhé?
Dịch Tiểu Linh vắt óc suy nghĩ, khó khăn lắm mới nghĩ được một cách chuộc tội.
.
Dịch Tiểu Linh từ đầu chí cuối chưa có cơ hội phát biểu ý kiến đã bị xách vào phòng sách.
Nghiêm Thư Hãn ngồi xuống ghế, cởi bỏ áo khoác, rồi từ từ cởi cúc áo sơ mi của mình...
Uốn lưỡi rồi nói.
Nghi8êm Thư Hãn nhíu mày, nhìn dáng vẻ sợ hãi của cô.
Anh đáng sợ vậy sao? Cô trông thấy anh liền sợ đến vậy, ai không biết còn tưở3ng anh đánh cô.
Anh lợi hại như vậy, không thèm lừa cô.
Hơn nữa, có đánh cô cũng không đánh lại anh.
Dù bị lừa, cô cũng chỉ có thể chịu thua, ai bảo bây giờ cô đang ở trang viên nhà họ Nghiệm làm chi.
Nếu chống đối anh, không chừng sẽ bị treo lên đánh một trận.
Nhìn lồng ngực thấp thoáng lộ ra ngoài của anh, Dịch Tiểu Linh ngây ngẩn cả người, trừng to mắt, nuốt ực ngụm nước bọt.
Khoan...
khoan đã!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.