Chương 204: Gọi điện thoại cho ba! (10)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 681 chữ
- 2022-02-06 12:47:35
Phó đạo diễn vừa dứt lời, cửa phòng tắm liền mở ra.
Vừa ra khỏi phòng tắm, Hạ Trường Duyệt đã nghe thấy lời nói củ8a phó đạo diễn.
Vẫn ổn chứ?
Hướng Phong nhìn cô, chậm rãi đứng dậy, thảnh thơi đút hai tay vào túi quần, trong mắt ánh lên vẻ lo lắng.
Tôi không sao, cảm ơn sự quan tâm của mọi người dành cho tôi.
Thật sự không sao chứ?
Giọng của Hương Phong rất nhẹ nhàng, không nghe ra cảm xúc,
Nếu cảm thấy trong lòng không thoải mái thì không cần cố chịu đựng trước mặt tôi.
Chúng ta có thể từ từ bàn lại chuyện kịch bản.
Hạ Trường Duyệt hơi ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn anh ta.
Phó đạo diễn không chú ý tới Hạ Trường Duyệt, vẫn6 nói tiếp:
Ban đầu tôi còn tưởng mình nghe nhầm, cố tình gọi điện hỏi người trong Tập đoàn Nghiêm thị.
Nghe nói 5là cậu Trì đích thân hạ lệnh, cũng không biết là thật hay giả.
Sắc mặt Hạ Trường Duyệt tái nhợt, lóe lên vẻ kinh ngạc.
Sao Nghiêm Thừa Trì có thể can thiệp cả vào những chuyện như phân công bảo vệ trong đoàn phim chứ? Khuôn mặt lạnh lùng của anh chợt lướt qua trước mắt cô.
Nghĩ lại lời của phó đạo diễn, trong lòng cô thoáng rung động.
Hạ Trường Duyệt hơi nhoẻn miệng cười, ra vẻ thoải mái nói.
Trên trán cô có vết đỏ, nơi bị trứng gà đập trúng.
Chỉ là mấy quả trứng gà và chút rau củ thôi.
Mặc dù đây là lần đầu tiên phải đối mặt với cuộc chiến như thế này, nhưng bình thường tôi cũng thấy rất nhiều trên tivi rồi, hiếm khi bản thân được trải nghiệm một lần.
Những tài liệu anh cần tôi đều đã mang tới rồi...
Vừa bắt đầu bàn công việc là Hạ Trường Duyệt đã lấy lại thần thái nghiêm túc ngay.
Phó đạo diễn ngồi bên cạnh thấy thế bèn vỗ vai cô:
Vậy hai người trò chuyện đi, tôi đi xem thử đội bảo vệ của Tập đoàn Nghiêm thị đã tới chưa, rồi sắp xếp bọn họ canh gác ở đoàn làm phim.
Phó đạo diễn rời đi, trong phòng nghỉ chỉ còn lại Hạ Trường Duyệt và Hướng Phong.
Rõ ràng là cơ thể yếu đuối, nhưng lại ẩn chứa tinh thần của một người khổng lồ, hoàn toàn không nhìn thấy vẻ sợ hãi và bỏ cuộc ở cô.
Cô bước tới, nhìn quanh phòng một vòng, thấy túi xách của mình mới thở phào nhẹ nhõm, tiến lên cầm lấy rồi ngồi ở trước mặt Hướng Phong.
Cô ngớ ra vài giây mới rụt tay về, nở nụ cười thoải mái.
Tôi thật sự không sao, vừa rồi không phải tôi chỉ nói để an ủi thôi đâu.
Là vì cô sao? Sao có thể chứ? Nhất định là cô nghĩ quá xa rồi.
Có lẽ anh chỉ không muốn để chuyện của bên đoàn làm phim ảnh hưởng đến Tập đoàn Nghiêm thị thôi.
Cô hơi ngây người, ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn ông.
Trụ sở chính của Tập đoàn Nghiêm thị ph3ải người tới đoàn làm phim giữ trật tự sao? Bình thường chuyện thuê bảo vệ đều do đoàn làm phim chủ động, cô chưa từng ng9hĩ Tập đoàn Nghiêm thị sẽ quan tâm đến chuyện nhỏ nhặt như vậy.
Hạ Trường Duyệt mở túi tài liệu ra thì thấy Hướng Phong vươn tay ghì chặt lấy tay cô.
Ánh mắt thờ ơ thường ngày trông hơi khác.
Biên kịch Hạ, cô không sao chứ? Mọi người đều rất lo cho cô.
Trông sắc mặt cô không được tốt lắm, có cần đến bệnh viện kiểm tra không?
Phó đạo diễn liếc thấy Hạ Trường Duyệt đang đứng ngây người ở cửa phòng tắm, bèn lập tức đứng dậy khỏi ghế xô pha.
Cô đã gội đầu, xõa mái tóc ẩm ướt trên vai, đuôi tóc vẫn còn nhỏ nước.
Khuôn mặt nhỏ chừng bàn tay tái nhợt, mặt cắt không còn giọt máu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.