Chương 2041: Anh ở ngay sát vách(15)


Cô nép vào người Nghiêm Thư Hãn, ôm lấy anh bằng cả tay và chân, còn kẹp chặt lấy eo anh.

Trước đây anh cảm thấy t8ư thế ngủ của cô rất ngoan, sao bây giờ lại cảm thấy cô cũng khiến người ta lo lắng y như Mạt Mạt vậy nhỉ.

Cô có 3biết là kẹp chặt eo một người đàn ông như thế là đêm nay anh sẽ không ngủ được hay không? Từ trước đến giờ anh chưa bao g9iờ để mình chịu thiệt thòi.
Dòng nước ngập qua đầu tràn vào mũi và miệng cô, khiến cô khó chịu không thở nổi...

Dịch Tiểu Linh, lấy hơi!
Một giọng nói trầm thấp vang bên tai cô.
Cô há to miệng, muốn nói nhưng không thể phát ra được lời nào.
Trong thoáng chốc còn nghe thấy tiếng cô làu bàu.

Nổi cáu cái gì chứ anh không đánh lại em trong giấc mơ của em đâu, coi chừng em đánh anh đấy...

Anh đang hôn cô, cô còn tưởng đang nằm mơ, cứ thế coi anh không tồn tại sao?! Mắt Nghiêm Thư Hãn tối xuống, cởi cúc áo ngủ của cô ra và cúi đầu hôn lên ngực cô...

Ừm!

Dịch Tiểu Linh nằm mơ.
Cô mơ thấy mình bị rơi xuống sông và thấy một chiếc thuyền đi qua trước mặt.
Cô khiến anh không ngủ được, anh chỉ có thể khiến cô cùng thức với anh...
Anh6 nghiêng người, lấy một tay chống đầu, nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Linh đang ngủ say rồi khẽ đưa tay mân mê theo đường nét g5ương mặt cô.
Thấy cô nhột, muốn né đi, anh không rút tay về mà nâng cằm cô lên, cúi đầu hôn lên môi cô.
Cô lo lắng bơi qua và muốn lên thuyền, nhưng cô không thể chạm vào thuyền.
Khó khăn lắm mới có người đưa tay kéo cô lên, cô như nắm được cọng cỏ cứu mạng cuối cùng, ra sức nắm chặt lấy tay người đó.
Vốn cho rằng mình sẽ thoát chết, nhưng cô chưa kịp leo lên thuyền thì người kia bèn nới lỏng tay, cô lại rơi xuống sông.
Nghiêm Thư Hãn trong mơ cũng hung dữ như khi anh bị đánh thức, chỉ biết nạt cô, chứ không cưng chiều và bảo vệ cô như trước đây.
Nghiêm Thư Hãn nhìn người nằm dưới người mình mở mắt nhìn mình thật lâu.
Anh tưởng rằng cô đã tỉnh, đang định nói gì đó thì lại thấy cô nhắm mắt lại.
Một giây sau, cô thấy mình được ai đó vớt lên từ sông.
Còn chưa kịp vui mừng vì thoát chết thì cô lại đối mặt với đôi mắt tức giận của Nghiêm Thư Hãn.
Cô lập tức sự ngây người, càng chắc chắn rằng mình đang nằm mơ.

Ưm...
Dịch Tiểu Linh rên khẽ một tiếng rồi lại nhanh chóng nằm im.

Chết tiệt! Cô thật sự tưởng mình đang nằm mơ sao? Thế mà không chịu tỉnh.

Nghiêm Thư Hãn vốn muốn làm chuyện xấu, nhưng thấy Dịch Tiểu Linh đang ngủ say không biết trời đất là gì thì hoàn toàn bất lực.

Anh bực bội đầm xuống giường một cú, sau đó đứng dậy đi vào phòng tắm.

Tắm nước lạnh một tiếng đồng hồ! Khó khăn lắm anh mới bình tĩnh trở lại, quay về giường và nằm bên cạnh cô, để cô tiếp tục ôm anh ngủ.


Dịch Tiểu Linh, tốt nhất là em nên cầu nguyện hôm nay em không giả vờ, nếu không, anh nhất định sẽ xé xác em!
Nghiêm Thư Hãn buộc mình nhắm mắt lại ngủ, trước khi ngủ còn không cam lòng mà nghiến răng.

Cảm nhận được điều gì đó, Dịch Tiểu Linh hơi chau mày, sau đó càng nép sát vào người anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.