Chương 2043: Được lợi còn ra vẻ (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 550 chữ
- 2022-02-18 03:32:00
Không phục à?
Nghiêm Thư Hãn xuống giường, rảo bước đi tới trước mặt Dịch Tiểu Linh, cúi đầu nhìn gương mặt tức giận của cô, khẽ nh8ếch môi.
Có phải ai đó đã quên hôm qua mình chảy máu mũi với anh không nhỉ? Dù có ý đồ thì cũng là em có ý đồ với anh.
3
Anh chịu tủi thân để em ôm cả đêm, món nợ này nên tính sao đây?
...
Cô hoàn toàn không biết gì cả, một chút ấn tượng cũng khô9ng có, anh muốn có tính thế nào?
Em bắt nạt anh cả đêm, định quỵt nợ hả?
Nghiêm Thư Hãn nâng cằm cô lên, rũ mắt và nói, giọng trầm6 xuống, toát ra sự giận dỗi.
Anh hối hận, không được sao?
Nghiêm Thư Hãn quay đầu nhìn cô, huơ huơ cái gối ôm ở trước mặt cô rồi nghênh ngang mang ra khỏi phòng.
...
Dịch Tiểu Linh sững sờ đứng yên tại chỗ, nhìn anh đi mất.
Hôm nay là cuối tuần, Dịch Tiểu Linh không cần đến công ty.
Cô không ngờ mình lại may mắn như vậy, vừa tới nhà họ Nghiêm đã đến cuối tuần.
Nể tình anh tốt bụng tặng gối ôm cho em, em sẽ không so đo chuyện đêm qua anh lẻn vào phòng em, hai chúng ta huề nhau.
Dịch Tiểu Linh sửa sang lại quần áo của mình rồi ngồi xuống ghế sô pha.
Được, nể tình chúng ta lớn lên cùng nhau, anh chịu thiệt chút, nhường em vậy.
Nghiêm Thư Hãn đưa tay hất mái tóc của mình rồi mang gối ôm định rời khỏi phòng của Dịch Tiểu Linh.
Em không cố ý, hơn nữa rõ ràng là em chịu thiệt, anh đừng hòng lừa em.
Dịch Tiểu Linh rất lan5h lợi, không dễ gì lừa được.
Nghe anh nói, cô thật sự không tiếp thu nổi.
Cô không quan tâm anh đi đâu...
Dịch Tiểu Linh ngoài miệng nói không muốn biết, nhưng vẫn không kìm lòng được mà nhìn quanh phòng ăn một vòng.
Cô quyết định lát nữa ăn sáng xong sẽ tự đi đến cửa hàng mua một cái gối ôm rồi về phòng ngủ một giấc thật ngon, hưởng thụ khoảng thời gian tốt đẹp không bị Nghiêm Thư Hãn ngược đãi.
Bác quản gia, không có ai ở nhà sao ạ?
Dịch Tiểu Linh ngồi một mình trên bàn ăn, tò mò mà hỏi.
Hồi lâu sau, cô vẫn chỉ há miệng, không bình tĩnh nổi.
Nghiêm Thư Hãn, anh là đồ khốn! Đồ ác độc!
Chỉ biết bắt nạt cô!
Chờ đã!
Thấy anh định mang gối ôm đi, Dịch Tiểu Linh lập tức đứng dậy.
Không phải anh nói là tặng cho em sao?
Làm gì có ai tặng quà xong lại lấy lại.
Vâng, ông bà chủ đã ra ngoài rồi ạ, cô Cả và cậu Bạch đi hẹn hò, còn cậu Cả...
Bác không cần nói về anh ấy đâu ạ.
Dịch Tiểu Linh cắt lời quản gia, yên lặng cầm miếng sandwich lên cắn một miếng.
Cô cắn rất mạnh, cứ như coi miếng sandwich trên tay là Nghiêm Thư Hãn vậy.
Sau khi chắc rằng chỉ có một mình mình ở nhà, trong lòng cô lại có chút lạc lõng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.