Chương 2046: Được lợi còn ra vẻ (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 668 chữ
- 2022-02-18 03:32:00
Cô cẩm thiệp mời và đi vào trong sảnh tiệc.
Sau khi bắt chuyện và đưa quà cho người của nhà họ Lâm, cô liền tránh khỏi đám8 đông, chọn một nơi yên tĩnh nhất, thong dong uống champagne.
Hôm nay cô chỉ trang điểm nhẹ và mặc một chiếc váy trắng, v3ừa đơn giản, thoải mái, lại không quá nổi bật.
Lâm Hân nắm chặt lấy váy của mình, vừa dứt lời liền vội vàng cúi đầu xuống, không dám ngẩng lên nhìn Nghiêm Thư Hãn.
Dịch Tiểu Linh hơi giật mình, cô hoàn toàn không ngờ là mình chỉ tránh ồn mà cũng có thể nhìn thấy người ta tỏ tình.
Mà, đối tượng được tỏ tình còn là Nghiêm Thư Hãn...
Nghiêm Thư Hãn và Lâm Hân đã từng gặp mặt nhau ăn bữa cơm gia thế của hai nhà cũng coi như môn đăng hộ đối, Lâm Hân lại thích Nghiêm Thư Hãn như vậy, nếu anh đồng ý, thì họ có thể qua lại một cách hợp lẽ, thậm chí là kết hôn và sinh con.
Nghĩ đến đây, sắc mặt của Dịch Tiểu Linh lập tức tái mét.
Rõ ràng người tỏ tình là Lâm Hân, nhưng giờ phút này tim của cô lại nhảy vọt lên cổ họng và nghẹn ứ ở đó.
Đó là Lâm Hân, cô gái đã đi xem mắt với Nghiêm Thư Hãn.
Trước đó không lâu, cô đã nhìn thấy cô gái này trong nhà hàng.
Anh Nghiêm, em nói là em thật sự rất thích anh, nếu anh không ghét em, anh có thể cho em một cơ hội...
Lâm Hân dường như rất thẹn thùng, sau khi lấy đủ can đảm, cuối cùng mới thốt ra được một câu.
Cô vừa muốn biết câu trả lời của anh, vừa cảm thấy sợ.
Nghiêm Thư Hãn vẫn đứng đó, không nói gì.
Dịch Tiểu Linh nhìn sang, anh đứng ngược sáng, cô không thấy rõ vẻ mặt của anh, cũng không cảm nhận được cảm xúc của anh.
Dịch Tiểu Linh vừa đứng lên liền lập tức khựng lại, ngẩng đầu nhìn về phía hai người đang ở cách đó không xa với vẻ mặt không dám tin.
Dù chỉ thấy lờ mờ nhưng cô vẫn nhận ra người đàn ông đứng ở đó là Nghiêm Thư Hãn! Vậy trước mặt anh...
Dịch Tiểu Linh lập tức hiểu ra vì sao vừa rồi cô nhìn góc nghiêng của cô gái đó lại cảm thấy có chút quen thuộc.
Cô gái đó không cao lắm nhưng ăn mặc rất đẹp.
Có điều, sao thoạt trông cô gái này hơi quen nhỉ? Dịch Tiểu Linh còn chưa nhớ ra đó là ai thì thấy cô gái ấy dường như rất khẩn trương.
Cô gái đó cứ xoắn tay lại với nhau, hồi lâu sau cũng không thốt ra được câu nào.
Cô chỉ loáng thoáng nghe được hình như cô ấy đang nói thích gì đó...
Nghe lén không phải là hành động lịch sự, Dịch Tiểu Linh lấy lại tinh thần, định đi khỏi nơi này.
Cô muốn nói gì?
Một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên.
Vốn dĩ cô không có ý định làm người khác chú ý, chỉ muốn hoàn thành nhiệm 9vụ của mẹ cô giao cho, sau đó sẽ tìm thời cơ thích hợp để rời đi.
Tuy nhiên, không biết là do cô xui xẻo, hay là quá may 6mắn mà cô trốn trong góc uống champagne cũng trông thấy người ta tỏ tình.
Vị trí mà Dịch Tiểu Linh ngồi rất gần góc tường5, chỉ cần nghiêng đầu là có thể lờ mờ nhìn thấy cô gái trước mặt.
Thời gian và không gian như ngừng trôi..
Trời đêm nay rất đẹp, lại không có gió.
nhưng Dịch Tiểu Linh lại cảm thấy có một luồng hơi lạnh không ngừng len lỏi vào người mình.
Cô muốn chạy khỏi nơi này, hoàn toàn không thể chịu đựng được khi nghe thấy câu trả lời của anh.
Nhưng cô vừa quay bước...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.