Chương 2057: Vả mặt! thế nào mới là thiên tài thực sự (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 556 chữ
- 2022-02-18 03:37:24
Hãn Hãn, phải dịu dàng với con gái...
Mắt Nghiêm Thư Hãn lóe lên, hắng giọng một tiếng,
Không phải anh mắng em.
...
Dịch Tiểu Li8nh ngây ra, ngạc nhiên nhìn ấy thế mà Nghiêm Thư Hãn lại đang giải thích.
Ngay sau đó, cô phát hiện anh đang nghiêng người tớ3i gần cô, hơi thở trên người bao trùm lấy cô.
Dịch Tiểu Linh muốn lùi lại, nhưng chỗ ngồi của cô ở sát tường, đã không còn lù9i được nữa.
Nghiêm Thư Hãn vừa dùng sức đã kéo cô ra khỏi toilet.
Anh mau buông em ra, nơi này là nhà vệ sinh nữ, sao anh lại tới đây? Sẽ bị coi là biến thái đấy...
Dịch Tiểu Linh vội vàng tránh khỏi tay anh, khẩn trương chỉnh lại quần áo của mình.
Cũng không biến thái bằng ai đó ngồi trong nhà vệ sinh suốt một tiết học.
Nghiêm Thư Hãn khoanh tay, dựa người vào tường, hơi nhếch miệng, nói mỉa.
Thưa thầy, em muốn trả lời câu hỏi ạ!
Cô giơ tay rồi đứng phắt dậy khỏi chỗ ngồi của mình.
Sau khi thấy rõ cảnh tượng trước mặt, cô ngây ra.
Giảng viên trên bục giảng đang chuẩn bị trình chiếu Power Point, vừa nhắc mọi người giữ im lặng thì cô đứng dậy.
Em đi đi.
Giảng viên vừa nói, Dịch Tiểu Linh liền ôm mặt chạy ra ngoài.
Vừa chạy tới cửa, trong lớp học lập tức truyền ra một tràng cười vang dội.
Hu hu...
Dịch Tiểu Linh:
...
Đã đầu tếu còn dám chế giễu cô!
Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi học, ấn tượng tốt muốn để lại cho thầy cô và bạn bè đều nhỡ cả rồi.
Bây giờ cô rất bức bối!
Mặt của cô mất cả rồi! Dịch Tiểu Linh ngồi trong toilet suốt một tiết ròng cũng không quay về lớp học.
Nghe thấy tiếng chuông tan học vang lên, cô rón rén ló đầu ra khỏi nhà vệ sinh nữ, định chờ các bạn trong lớp ra về mới quay lại lấy sách của mình.
Nhưng vừa ló đầu ra, cổ áo cô đã bị ai đó nắm chặt.
Em này, tôi không đặt câu hỏi, em muốn trả lời cái gì?
Dịch Tiểu Linh:
...
Nếu cô chết, nhất định là chết vì sự ngu ngốc của mình.
Ngốc đến mức hết thuốc chữa! Dịch Tiểu Linh quay đầu nhìn Nghiêm Thư Hãn nén cười một cách lộ liễu, vội vàng đổi lời:
Thưa thầy, em nói nhầm, em muốn nói là em nhịn không nổi, muốn đi toilet ạ.
Nghiêm Thư Hãn vẫn đang nghiêng người tới gần cô, dáng vẻ đó như là đang chuẩn bị hồn cô vậy.
Bây giờ là 6đang trong giờ học, xung quanh toàn là người, nếu bị ai đó trông thấy, sao cô tiếp tục học ở đây được nữa? Chắc chắn là anh cố ý, muố5n buộc cô nghỉ học.
Dịch Tiểu Linh cảm nhận được bầu không khí xung quanh đều yên tĩnh trở lại, trong đầu lập tức hiện lên cảnh bị giảng viên đặt câu hỏi trước đó.
Anh đưa em về.
Nghiêm Thư Hãn nắm lấy cổ tay cô, đi về phía trước.
Không cần, em...
Vừa cất lời, Dịch Tiểu Linh đã bị Nghiêm Thư Hãn đè vào tường.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.